Cuối cùng, tôi vẫn không tìm được sự tò mò, hỏi anh: “Sếp Quý... Trước kia anh và chị Cố Hân... Quen nhau à?”
Bỗng nhiên Quý Hoài nhìn về phía tôi, trong đôi mắt hoa đào mang theo ý cười mỉa.
"Cô cũng biết Cố Hân à?" Anh hỏi.
“Chúng tôi học cùng trường, tôi biết chị ấy nhưng chị ấy không biết tôi.”
Anh không nói gì, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn ngôi sao trên trời.
Vào lúc tôi nghĩ rằng anh không trả lời tôi, anh lại lạnh lùng nói ba chữ.
“Mối tình đầu.”
*
Mối tình đầu…
Đúng là thế!
Trong lòng tôi dâng trào cảm giác hưng phấn và kích động sau khi hóng chuyện.
Ban nãy trong tiệc cưới, tôi đã cảm thấy khác lạ, đúng là giữa hai người bọn họ có chuyện mà!
Tôi chợt nhớ vào năm thứ hai đại học có nghe chuyện này.
Nữ thần Cố Hân lạnh lùng cao quý đang học năm 4 tuyên bố muốn có người yêu, theo đuổi nam thần trường bên cạnh.
Bây giờ nghĩ lại có lẽ Quý Hoài chính là nam thần năm đó…
Tôi đang do dự suy nghĩ nên hỏi tiếp không.
Quý Hoài đã xoay người, bình tĩnh nói "Tôi đi tắm", sau đó đi lướt qua tôi vào phòng tắm.
Tôi không thể làm gì khác ngoài việc kìm chế sự tò mò, một mình nằm trên giường.
Tôi vô thức nhận ra... Chẳng phải tôi sẽ ngủ cùng Quý Hoài à?
Sau đó, tôi vội đứng dậy nhìn quanh căn phòng.
Đúng vậy, chỉ có một chiếc giường.
Lúc nhận ra chuyện này, cảm giác ngượng ngùng bao phủ cả người. Tôi bắt đầu nghi ngờ đêm nay sẽ ngủ thế nào?
Trong lúc mơ màng lướt điện thoại, cửa vang lên tiếng động, tôi vô thức nhìn bên đó.
Chỉ thấy Quý Hoài quấn khăn tắm ngang eo rồi bước ra.
Vai rộng chân dài, eo nhỏ m.ô.n.g cong, giọt nước ướt đẫm chảy qua cơ bụng xuống dưới, mái tóc ướt dính nước khiến bóng dáng của anh trở nên m.ô.n.g lung.
Thình thịch, tôi cảm giác nhịp tim của mình đập rất nhanh.
Anh chậm rãi đi về phía tôi: “Lúc đi vào quên mang áo ngủ.”
Câu nói kia hình như đang giải thích với tôi.
"Không, không sao." Tôi vô thức dời mắt trở mình.
Trong lòng âm thầm lên án, trời đánh, đây là muốn dụ dỗ tôi phạm tội đây mà…
Tôi cảm giác được anh nằm xuống cạnh mình, khẽ hỏi tôi: “Tắt đèn nhé?”
"Ừm ừm ừm." Tôi điên cuồng gật đầu.
Ánh đèn tắt ngúm.
"Ngủ, ngủ ngon." Tôi nói xong nhưng không nghe câu trả lời.
Một lát sau, giọng nói khàn khàn mê hoặc của anh vang lên.
“Ngủ ngon.”
*
Tôi vốn nghĩ rằng sẽ không ngủ được, ai ngờ nằm trên giường một lúc, nghe hơi thở nhẹ nhàng của anh, không bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.
Trong giấc mộng, tôi mơ thấy mình là người diệt yêu quái trong giang hồ, lúc đi đường núi vào giữa đêm, nửa đường gặp nữ yêu tinh đeo khăn sa.
Cô ta trốn, tôi đuổi theo, cô ta mọc cánh khó thoát.
Cuối cùng, cô ta dẫn tôi vào hang núi, dụ dỗ đủ kiểu, nhưng tôi thà c.h.ế.t không chịu.
Lúc tôi định cầm kiếm bắt lấy: “Chạy trốn nơi đâu! Tên tiểu yêu tinh này!”
Cô ta nghe vậy bình tĩnh nhìn tôi, rồi nhào vào lòng tôi.
Mạng che mặt rơi xuống, tôi nhìn thấy gương mặt Quý Hoài, nghe giọng nói mê hoặc của anh: “Đại hiệp, sau khi chuyện thành công, mười triệu...”
Cô ấy đặt tay tôi ngang eo cô ấy, tôi tò mò vuốt vuốt, hình như là cơ bụng.
Cơ bụng?
Đúng, là cơ bụng.
Hơn nữa, cơ bụng này lại rắn chắc chân thật như vậy.
Chân thật đến mức tôi phải mở mắt ra…
Mở mắt ra…
Tôi mở to mắt, thấy được cơ bụng thật.
Là cơ bụng của Quý Hoài.
Anh nghiêng người nhìn tôi.
Bốn mắt nhìn nhau…
"Chơi vui không?" Anh nói.