Tôi: “...”

Im lặng.

Sự im lặng khiến cho người ta muốn c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Tôi vô cùng bình tĩnh chào hỏi anh: “Chào buổi sáng, sếp Quý.”

Đồng thời bình tĩnh như không có chuyện gì dời tay khỏi cơ bụng của anh, nhanh chóng ngồi dậy.

Tôi đứng dậy xem xét, mình lại lấn ra giữa giường, gần như ôm chặt anh mà ngủ.

Tôi lúng túng ho khan mấy tiếng, ngượng ngùng vò đầu: “Tôi, tướng ngủ của tôi không đẹp lắm, làm phiền sếp rồi...”

Anh ung dung ngồi dậy: "Cũng bình thường, chỉ là kêu to với tôi "Chạy trốn đi đâu, tên tiểu yêu tinh này", đồng thời nhào qua sờ tôi mà thôi."

Tôi ho khan dữ dội hơn.

"Đó, đó là do tôi ngủ mê, bình thường không như thế!" Tôi sốt ruột giải thích với anh.

Lúc đối diện với ánh mắt như xem trò vui của anh, tôi muốn khóc nhưng vẫn cố chịu đựng, khẽ nói: “Sếp Quý đừng trách.”

Anh liếc nhìn tôi, trong mắt mang ý cười, thản nhiên nói: “Không sao, xem như cho cô phúc lợi vậy.”

Tôi: “...”

*

Sau khi rời giường, đến phòng chứa quần áo thay quần áo xong, tự mình sửa soạn đi xuống lầu.

Mẹ của Quý Hoài kéo tay tôi: “Vì tình hình sức khỏe của ông nội, hôn lễ của các con tổ chức khá vội vàng, còn không được đi hưởng tuần trăng mật, con đừng buồn nhé.”

Trong giọng nói có vẻ áy náy.

Tôi vô cùng cảm động, giọng nói của mẹ Quý Hoài quá dịu dàng, khác với dáng vẻ lạnh lùng như băng của Quý Hoài.

Tôi vội cười nói: “Mẹ, đều là người một nhà, mẹ đừng nói thế.”

Sau khi dỗ mẹ anh vui vẻ, anh lái xe chở tôi đi làm.

Lúc sắp đến công ty, tôi bảo anh cho tôi xuống trước, tự mình tôi đi vào.

Anh nhíu mày nhưng không nói gì.

Vừa vào công ty, mới ngồi xuống, chị Vu đã vội chạy đến nói một lát người phụ trách dự án của Tập đoàn Tinh Duệ sẽ qua bàn một dự án lớn, cần tôi hỗ trợ sắp xếp tài liệu mang sang.

Tôi đi theo sau chị Vu, đẩy cửa phòng họp ra, ngây ngẩn cả người.

Người phụ trách dự án của Tập đoàn Tinh Duệ là... Cố Hân.

*

"Quản lý Cố, mời ngồi." Quản lí chi nhánh của chúng tôi nhiệt tình chào hỏi.

Cố Hân khách sáo gật đầu ngồi xuống, trông vô cùng bình tĩnh ung dung.

Sau đó, cô ấy nhìn tôi, cười nói: “Nhanh như vậy đã gặp lại rồi.”

Tôi ngẩn người: “Vâng, vâng.”

Ánh mắt quản lý và chị Vu nhìn tôi cũng thay đổi.

Tôi sợ chuyện kết hôn với Quý Hoài bị lộ, nên vội cướp lời: “Nếu không có việc gì, chúng tôi không làm phiền hai người nữa, đi ra ngoài trước nhé.”

Tôi đặt tài liệu xuống kéo chị Vu rời đi.

Sau đó, tôi chột dạ nhìn lướt qua Cố Hân, chỉ thấy cô ấy ngồi nghiêm, cười lịch sự.

Trái lại, quản lý lịch sự nói với cô ấy: “Giám đốc Cố chờ một lát, lát nữa sếp Quý sẽ đến ngay...”

Tôi đẩy cửa ra, vội đi ra ngoài.

Vừa mới bước ra, chị Vu đã kéo tôi lại, hỏi: “Sao em lại quen với con gái Tập đoàn Tinh Duệ thế?”

Con trai Tập đoàn Tinh Duệ?

Tôi mờ mịt một lát mời phản ứng kịp chị ấy đang nói Cố Hân.

“À, chị ấy là đàn chị thời đại học của em, đã nói chuyện trong trường mấy lần.”

Chị Vu gật đầu: “Thì ra là thế.”

Tôi thở phào một hơi.

Lúc đi về bàn làm việc, chị Vu vui vẻ cười nói với tôi: “Có lẽ em không biết, cô gái đó từng yêu đương với sếp Quý đó, hai người đúng là xứng đôi, nhưng không biết vì sao lại chia tay. Em nói bàn xong dự án lần này, bọn họ có tái hợp không...”

Tôi nghe chị Vu nói lải nhải.

Không biết tại sao, trong lòng không vui vẻ giống như lúc sáng.

                                                         

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play