Xem ra chuyến này vận may đã dùng hết, Hứa Tri Nam bất đắc dĩ trả tiền rồi xách theo nửa xô nước rời đi. Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua một đám đông binh lính đang vây quanh chỗ bán nước rồi thở dài, chỉ hy vọng Hứa Mạn Nương có thể ra tay mạnh một chút, để Tôn Như có thể cáo mượn oai hùm, nhân cơ hội tuồn thêm chút nước và lương thực ra ngoài.
Trên đường, nếu đụng phải những kẻ nổi lòng tham muốn cướp nước, Hứa Tri Nam cũng không hề khách khí với bọn họ. Đang lúc lo thiếu nước, bọn này lại tự mình dâng nước đến tận cửa, nàng chỉ biết cười mà nhận lấy thôi. Rời khỏi Thương Châu rồi, liệu họ có tìm lại được nguồn nước nữa hay không cũng là một ẩn số.
Mua xong nước và lương thực, Hứa Tri Nam còn thuận đường bổ sung thêm chút kim chỉ, vải vóc và dầu muối.
Khi đi ngang qua một tiệm rèn ở phía tây thành Thương Châu, bước chân Hứa Tri Nam khựng lại, nàng xoay người, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào những bộ công cụ rèn đã được tinh luyện, bày biện đầy đủ bên trong cửa hàng.
Trông còn cao cấp hơn nhiều so với đồ nghề của lão Thiết!
Lão bản của tiệm rèn vừa làm việc vừa kỳ quái đưa mắt đánh giá Hứa Tri Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT