Phong Tuấn có chút hoài niệm nhìn về phía cái túi kia: "Đó là của ông nội tôi mang về. Chỉ tiếc là tôi trồng không ra, cũng không cách nào chứng minh đây là thứ tốt được."
"Mạo muội hỏi một câu, có phải những thứ khác ngươi trồng sản lượng cũng không ra sao?"
Phong Tuấn xấu hổ gãi gãi đầu: "Cái này... sao cô lại biết?" Gia đình họ bị đuổi đi làm ruộng, ban đầu quả thực là ngũ cốc không phân biệt nổi, tay chân thì lóng ngóng, trồng thứ gì cũng không thu hoạch được. Bằng không, những thứ ông nội hắn mang về, sao hắn xoay xở mãi mà cũng chỉ còn lại chút ít như vậy.
-
Mấy ngày kế tiếp, nhóm Hứa Tri Nam đã ở lại ngoài thành thêm vài ngày. Mỗi ngày, nàng đều sẽ vào thành đi mua sắm một lượt, rồi dựa vào không gian để lén tuồn rất nhiều vật tư ra ngoài, đồng thời cũng dọn dẹp để có thêm không gian trống trong đó.
Tối hôm nay, Hứa Tri Nam nhận được tín hiệu do Tôn Như truyền đến, liền dẫn theo người nhân lúc đêm tối đi tiếp ứng họ. Nhìn thấy hai xe lớn chở đầy lương thực và một xe lớn chở đầy nước, tất cả người của Hứa gia thôn đều sững sờ kinh ngạc. Hứa Tri Nam ra lệnh cho mọi người mau chóng đem đồ vật kéo đi, rồi lại kéo Tôn Như ra một bên để hỏi thăm tin tức. Một đống lớn đồ vật này, quả thật là cô ta đã mượn danh Hứa Mạn Nương mà làm được.
Hai người nhanh chóng nói xong chính sự, Tôn Như không thể ở lại lâu nên đã sớm quay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play