Hắn cẩn thận khẽ nhúc nhích cổ, cố gắng tránh xa lưỡi kiếm một chút, nhưng mũi kiếm kia lại như có mắt mà bám theo, vẫn vững vàng duy trì khoảng cách chỉ bằng hai sợi tóc. Người đàn ông nuốt nước bọt, đoạn nhắm nghiền mắt lại rồi bắt đầu giới thiệu tình hình Thương Châu cho Hứa Tri Nam.
Theo lời người đàn ông kể, phía bắc Thương Châu có một con sông lớn tên là Đại Thương, con sông này dường như còn thông ra biển. Những năm trước, Thương Châu của họ vẫn còn hoạt động vận tải đường sông, nhưng mấy năm gần đây tình hình hạn hán đặc biệt nghiêm trọng, sông Đại Thương của họ giờ đã teo tóp thành sông Tiểu Thương, khiến vận tải đường sông cũng theo đó mà ngưng trệ. Bởi vậy, giá nước ở đây tuy cao, nhưng vẫn có nước bán ra bên ngoài.
Nói đến vận tải đường sông, người nọ dừng lại một chút, rồi thuận thế nhắc đến gia đình Phong Tuấn mà Hứa Tri Nam đã gặp ở cửa thành.
“Nhà họ Phong những năm đầu từng xuất hiện một người thợ đóng thuyền vô cùng tài giỏi, cũng là một thủy thủ già dặn kinh nghiệm. Chỉ có điều, trong một chuyến tàu kia, họ đã gặp phải sóng to gió lớn bất thường, khiến con thuyền cũng bởi vậy mà mất phương hướng, rồi cả thuyền người mất tích. Ngay khi mọi người đều cho rằng họ đã chết, thì vài năm sau, con thuyền đó lại đột nhiên quay trở về. Nhưng khi trở về chỉ còn lại vài người, khoang chứa hàng cũng trống không, chỉ có ông nội của Phong Tuấn là mang về được từ ngoại vực mấy quả ớt đỏ, cùng mấy củ khoai lang sắp thối rữa.”
Sau đó nữa, chính là câu chuyện bi thảm về việc dâng vật quý không thành, lại còn suýt nữa làm chết oan quý nhân. Sau khi bị kiện lên nha môn, ông nội của Phong Tuấn đã phải ăn mấy chục trượng, người nhà họ Phong cũng vì thế mà bị đuổi ra khỏi thành, gia sản thì bị phán cho vị quý nhân kia coi như tiền bồi thường. Vị lão gia tử ăn trượng kia tuổi đã cao, thân thể vốn đã yếu sau chuyến đi biển gian truân, lại thêm mấy chục trượng nữa nên đã lên cơn sốt cao, rồi qua đời khi còn chưa về đến quê nhà ở nông thôn.
Trước khi chết, ông vẫn nắm chặt mấy quả ớt và củ khoai lang đó. Con cháu ông vì chuyện ông dâng vật quý mà gặp phải tai bay vạ gió này, trong lòng vô cùng oán hận, nên đã định vứt hết những thứ đó đi cho khuất mắt. Nhưng cháu nội ông là Phong Tuấn thì lại không cam lòng, muốn đem hai thứ đó trồng ra, nhưng bất hạnh là, sau nhiều năm xoay xở, hắn cũng chỉ thu hoạch chẳng được bao nhiêu, lúc đó mới thật sự chết tâm. Cả nhà khuyên nhủ nhiều năm, thấy hắn đã từ bỏ ý định đó và chuẩn bị sống một cuộc sống bình thường, lúc ấy mới nhẹ nhõm thở phào.
Hứa Tri Nam tỏ ra rất hứng thú, gật gật đầu, nói như vậy thì đúng là nàng đã may mắn vớ được của hời rồi. Sao gần đây vận khí của mình lại tốt như vậy, chẳng lẽ giá trị khí vận lại tăng rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play