Vừa mới đình chiến, trong thành còn nhiều việc phải giải quyết. Vừa phải đề phòng hàng quân còn có ý định nổi loạn, vừa phải an phủ dân chúng trong thành, không ai có thời gian rảnh rỗi.
Nói vài câu về Ngũ đương gia của Mục Vân trại, Phục Nguy liền lui ra ngoài để làm tốt công tác an phủ dân chúng.
Đầu tiên là tân đế đăng cơ, thiên hạ đại biến. Tiếp theo là thái thú Nam Khang tạo phản, tự lập làm vua. Chỉ trong một tháng, quân Dự Chương lại tấn công vào Nam Khang. Dân chúng trong thành bây giờ như chim sợ cành cong, hoang mang lo sợ, đóng cửa không ra ngoài, chỉ cần có thêm biến cố nào cũng có thể khiến họ phát điên.
Phục Nguy dẫn người đi khắp các con phố, ngõ hẻm để kêu gọi.
Nói rằng chiến sự đã kết thúc, Chu lang tướng của Dự Chương hứa sẽ không phá hoại nhà cửa, không giết người vô tội, không cướp của bất nghĩa, càng không cưỡng đoạt phụ nữ.
Tuy đã hô hào, nhưng dân chúng vẫn lo sợ, không ai dám bước ra khỏi nhà.
Dân chúng cũng cần một thời gian để thích nghi, không có ba năm ngày, họ sẽ không dám ra ngoài. Khi trong nhà hết gạo, hết lương thực, hết nước, họ tự nhiên sẽ tìm cách ra ngoài kiếm ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play