Tháng chín qua đi, đến tháng mười, thời tiết dần chuyển lạnh.
Từ lúc Phục Nguy nhận được thư của dưỡng phụ Hoắc Thiện Vinh đến nay, cũng đã hơn nửa tháng trôi qua.
Bức thư đó của Hoắc Thiện Vinh, có lẽ một phần là để ổn định Phục Nguy, nhưng chắc chắn cũng mang ý thăm dò.
Thăm dò xem Phục Nguy có biết được sự thật về cái chết của sinh phụ năm xưa hay không.
Trong lòng Phục Nguy dù có muôn vàn cảm xúc phức tạp đối với người dưỡng phụ này, nhưng hắn không để điều đó ảnh hưởng đến phán đoán của mình.
Làm cha con hai mươi năm, Phục Nguy ít nhiều cũng hiểu rõ Hoắc Thiện Vinh, biết ông ta là người đa nghi. Vì vậy, để mê hoặc Hoắc Thiện Vinh, Phục Nguy đã đợi nửa tháng sau mới hồi âm.
Không quá vội vàng, có thể khiến một người đa nghi như Hoắc Thiện Vinh nghĩ rằng khoảng thời gian hắn không hồi âm là do nội tâm đang giằng xé, và việc hồi âm là vì không nỡ dứt bỏ tình cha con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT