Phục Nguy đột nhiên siết chặt vòng tay, thở dài nói:
"Lương tháng của ta chưa đến một lượng bạc, còn nàng một tháng lại kiếm được nhiều tiền như vậy, ta cứ như một tiểu quan ăn bám."
Ngu Oánh nghe hắn đột ngột tự trào, không khỏi bật cười, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ trong gương, trêu ghẹo:
"Tiểu quan có dung mạo như ngươi, hẳn phải là đầu bài, đâu phải chỉ vài lượng bạc là có thể bao được. Không chỉ biết làm ấm giường, còn biết chải đầu, lại còn biết nói lời ngon tiếng ngọt dỗ người, nói đi nói lại, ta còn lời chán."
Ngu Oánh ở trước mặt Phục Nguy cũng dần cởi bỏ sự cẩn trọng, dùng từ cũng mạnh dạn hơn.
Nếu là trước đây, nghe những lời này, Phục Nguy chắc chắn sẽ kinh hãi, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy, so với môi trường trưởng thành của nàng, những lời này cũng là chuyện bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên.
Phục Nguy vì chuyện lệnh truy nã mà căng thẳng đã lâu, hai vợ chồng lại năm sáu ngày không gặp, xa cách một chút lại càng thêm mặn nồng. Hắn cũng phối hợp với nàng, hạ thấp giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play