Chương 6

Cả đêm Chung Càng không về nhà. Sơ Tầm đã định đến công ty tìm hắn, nhưng bản thân vẫn còn nhiều việc, không thể thoát thân, đành bỏ qua ý định ấy.

Điều khác thường là cả tối qua Chung Càng không hề trả lời tin nhắn nào. Dù bận rộn đến đâu, hắn vẫn sẽ nhắn cho Sơ Tầm vài câu để người ở nhà yên tâm. Sơ Tầm không trách móc, chỉ thấy lo lắng. Một người phải gánh vác trọng trách lớn như Chung Càng, khi không có ai ở bên cạnh, liệu hắn có chăm sóc tốt cho bản thân không?

Sơ Tầm dự định sau giờ làm sẽ qua xem tình hình một chút.

Sáng đi làm, Chu Từ nhắn tin nhờ Sơ Tầm mua giúp phần bữa sáng vì hôm nay nàng có thể tới trễ. Sơ Tầm đồng ý.

Ngày nào Sơ Tầm cũng đến công ty rất sớm, cậu quen với nếp sinh hoạt có quy củ, dậy sớm cũng chẳng phải chuyện khó. Cậu mua cho Chu Từ bánh bao và sữa đậu nành ở quán ngay dưới tòa nhà. Còn bản thân thì ăn sáng ở nhà, hiếm khi ăn ở ngoài.

“Cậu tới sớm vậy?” một giọng nam vang lên. Đó là Lâm Triều, đồng nghiệp của Sơ Tầm.

“Cậu cũng đến sớm mà.” Sơ Tầm vừa lau bàn làm việc, vừa trả lời. Cậu có thói quen sạch sẽ, sáng nào cũng phải lau chùi bàn ghế mới thấy yên tâm.

“Hôm qua mình ngủ sớm nên nay dậy sớm thôi.” – Lâm Triều ngáp một cái, đặt balo xuống, bật máy tính rồi lôi bữa sáng ra. “Video của Chu Từ sáng nay đã vượt trăm triệu lượt xem rồi, cô ấy thích phát điên rồi.”

Sơ Tầm cũng không ngờ lại nhanh như vậy. Cậu hỏi: “Là clip mới đăng hôm qua sao?”

“Ừ, clip có Bùi Vân Đình đó.” Lâm Triều vừa cắn bánh bao vừa nói “Anh ta đúng là biết cách thu hút. Tối qua mình xem đi xem lại, bạn trai mình còn ghen cơ.”

Sơ Tầm nghe giọng điệu anh ta không có vẻ bực bội, nhưng vẫn hỏi: “Hai người lại cãi nhau à?”

Lâm Triều thở dài: “Chuyện thường ấy mà, cãi suốt thôi. Nhưng biết sao được? Bùi Vân Đình đẹp trai như vậy, nếu mình là Alpha chắc cũng không kìm được, anh ấy có đánh mình mình cũng chịu.”

Bùi Vân Đình hai năm nay thật sự rất nổi tiếng, được nhiều người yêu thích. Sơ Tầm cũng không bất ngờ, hôm qua tận mắt thấy người này, lại ở khoảng cách gần như thế, cậu có thể hiểu vì sao mọi người đều mê mẩn. Anh ta đúng là hình mẫu Alpha lý tưởng. Omega thường sinh ra đã ngưỡng mộ kẻ mạnh, và luôn nghĩ rằng mình xứng đáng với Alpha xuất sắc nhất, bởi vì số lượng Omega ít ỏi, đều là những đối tượng kết hôn quý giá.

Tuy vậy, hầu hết Omega sau khi kết hôn và bị đánh dấu sẽ chỉ nhận một Alpha duy nhất. Dù vẫn có một số ít trường hợp bị pheromone dụ dỗ hoặc chán ghét người bạn đời mà hướng đến Alpha mạnh hơn, bất quá điều này tương đối ít, đa số Omega đã đánh dấu đều chung thủy với Alpha của mình.

“Những câu như vậy chỉ nên coi như lời đùa thôi, đừng coi trọng.” Sơ Tầm khuyên “Dù sao cậu cũng có bạn trai mà.”

Lâm Triều ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt trong suốt và dịu dàng của Sơ Tầm, không khỏi bật cười: “Cậu còn trẻ mà hiểu chuyện ghê nhỉ.”

Sơ Tầm kết hôn khá sớm. Hồi đại học cậu và Chung Càng đã đính hôn, vừa tốt nghiệp đã tổ chức đám cưới. Chung gia khi ấy cũng thúc giục gấp, mà Chung Càng cũng muốn sớm cưới cậu về nhà. Hai bên đều có tình cảm, nên quyết định nhanh chóng.

“À đúng rồi, chồng cậu làm gì thế? Mình chưa từng gặp anh ấy, cậu cũng không dẫn tới cho bọn mình xem qua một lần.”

Lâm Triều tò mò, chỉ nghe người khác nói rằng chồng của Sơ Tầm rất đẹp trai.

“Hắn bận lắm, dạo này chắc không có thời gian.” Sơ Tầm trả lời nhỏ nhẹ. Văn phòng lúc này bắt đầu có nhiều người khác vào, nên cậu cũng không muốn bàn chuyện riêng tư. Chung gia vốn không thích đem chuyện gia đình ra ngoài kể lể, hơn nữa bản thân Sơ Tầm cũng không thích phơi bày đời sống cá nhân nơi công cộng.

“Đang nói gì thế?” Một vài đồng nghiệp khác bước vào, tò mò hỏi.

Lâm Triều lắc đầu, rồi nhanh chóng đổi chủ đề: “Không gì đâu. Mọi người xem video của Bùi Vân Đình chưa?”

“Có chứ, mình còn xem đi xem lại ấy chứ.”

“Ước gì được làm Omega của anh ta.”

“Đáng tiếc, nghe nói Bùi Vân Đình không thích kết hôn.”

“Đúng là phí phạm nhan sắc thật.”

Sơ Tầm cúi đầu, không tham gia câu chuyện nữa. Cậu mở máy tính, vo tròn chiếc khăn tay dính bụi ném vào thùng rác, sau đó đi đổ rác bên ngoài.

Cậu bất ngờ gặp lại người đàn ông hôm qua. Người kia vừa đến công ty cùng vài đồng nghiệp, khiến Sơ Tầm vội tránh ánh mắt hắn, nhanh chóng vứt rác rồi quay về phòng làm việc.

Người đàn ông phía sau gọi:
“Ê, chờ một chút.”

Sơ Tầm khựng lại. Người kia tiến đến gần, bất ngờ hỏi:
“Cậu ăn sáng chưa?”

Sơ Tầm vốn không muốn nói chuyện với người này. Xã hội luôn đặt ra những chuẩn mực đạo đức khắt khe cho Omega đã kết hôn, ra ngoài gần như không thể trò chuyện tùy tiện với Alpha. Hơn nữa, gia quy của Chung gia cũng nghiêm ngặt, nên Sơ Tầm càng tránh tiếp xúc.

“Tôi đã kết hôn rồi.” Cậu giơ bàn tay trắng trẻo, trên ngón áp út lấp lánh một chiếc nhẫn bạc khảm kim cương, càng làm nổi bật làn da mịn màng của cậu.

Động tác ấy khiến người đàn ông kia bật cười. Hắn thấy Sơ Tầm thật thú vị:
“Tôi chỉ hỏi cậu ăn sáng chưa thôi, sao lại kể chuyện kết hôn? Tôi có nghĩ nhiều cũng đâu liên quan gì.”

“Không phải, tôi không có ý khác, chỉ là nhắc cậu…”

“Tôi đâu có hứng thú với cậu.” Một câu nói thẳng thừng làm Sơ Tầm hơi khựng lại. Cậu lập tức rụt tay về, càng thể hiện rõ vẻ ngây thơ thuần khiết. Nam nhân kia càng thấy hiếu kỳ, không biết người này được nuôi dạy từ gia đình thế nào mà lại cẩn trọng quá mức như vậy.

“Nhưng mà kết hôn sớm vậy sao? Nhìn cậu còn chưa đến hai mươi mà?”

Sơ Tầm quay người: “Tôi phải đi đây.”

Cậu bỏ đi ngay, lòng cảnh giác vẫn không giảm. Đồng nghiệp của người đàn ông kia đi tới, hỏi:
“Vừa rồi là ai thế?”

“Bé đáng yêu.” Người kia cười đáp.

Bọn họ vừa trò chuyện vừa rời khỏi hành lang.

Sơ Tầm không để tâm nữa, tập trung vào công việc. Nhờ thuốc của Bùi Vân Đình, cảm mạo của cậu đã đỡ hơn nhiều. Mẹ và anh trai từng không muốn để cậu ra ngoài làm việc, có lẽ vì lo gặp phải những người có tâm tư không rõ ràng. Nhưng Sơ Tầm tự thấy mình không phải người ngây thơ, chỉ là được dạy dỗ quá tốt, biết cách bảo vệ bản thân khỏi những mối quan hệ không nên.

Trong lòng anh luôn ghi nhớ lời mẹ dặn: “Vạn sự phải cẩn trọng.”

Tan làm, Sơ Tầm đến công ty của Chung Càng.

Cậu từng đến đây vài lần, nhất là thời gian mới cưới, hai người còn thường xuyên dính lấy nhau. Chung Càng khi đó thích anh mang cơm đến để cùng ăn. Nhưng dần dần, công việc của hắn quá bận, những bữa cơm chung cũng thưa dần.

Hôm nay, Sơ Tầm nấu sẵn ở nhà rồi mang theo, định tranh thủ ăn cùng. Cả một ngày Chung Càng không có tin tức gì, e là còn bận nhiều việc.

Nhân viên lễ tân đều nhận ra anh, còn mỉm cười lễ phép tiễn lên thang máy.

“Không cần để ý tới tôi, cứ làm việc của mình. Tôi biết phòng của anh ấy ở đâu.” Sơ Tầm nhẹ giọng nói.

Một nhân viên mới tò mò hỏi:
“Anh ấy là ai vậy?”

“Tổng tài phu nhân đó.”

“Thật đẹp quá, đúng là Omega à? Nhìn tinh xảo thật.”

Lễ tân lâu năm lắc đầu, thở dài: “Đẹp thì đẹp, nhưng đừng mơ tưởng.”

Thang máy dừng ở tầng bảy, Sơ Tầm bước ra.

Chung gia nổi tiếng trong giới thương nghiệp, từ khi Chung Càng tiếp quản công ty, mọi chuyện lớn nhỏ đều qua tay hắn. Ban đầu có chút bỡ ngỡ, nhưng giờ mọi thứ đã đâu vào đấy. Sơ Tầm nhìn thấy vậy cũng thấy tự hào thay cho chồng.

Cậu gõ cửa. Từ bên trong vọng ra tiếng Chung Càng:
“Vào đi.”

Sơ Tầm thò đầu vào trước, thấy trong phòng không có ai khác mới tiến vào.

Chung Càng ngẩng lên, hơi bất ngờ:
“Sao em lại đến?” Hắn đối với việc cậu đến bất ngờ không báo trước như vậy càng thêm nhíu mày.

“Em mang cơm cho anh.” Sơ Tầm bước lại, mỉm cười. “Hôm qua anh không trả lời tin nhắn, em đoán anh bận nên chuẩn bị sẵn, chắc anh chưa ăn gì đúng không?”

“Ừ.” Chung Càng liếc điện thoại, nhíu mày sâu hơn. “Tin nhắn nhiều quá, bị trôi mất.” Sơ Tầm không hiểu sao hắn lại cau mày…

Hắn đặt điện thoại sang một bên, nghiêm giọng:
“Lần sau đừng đến mà không báo trước, nhỡ lúc đó tôi đang bận thì sao?”

Sơ Tầm thoáng sững người. Trước đây mỗi lần cậu xuất hiện bất ngờ, Chung Càng đều vui, còn cùng cậu ăn cơm. Nhưng bây giờ... cậu cũng hiểu công việc có lúc khiến tâm trạng không tốt. Cậu cúi đầu, khẽ nói:
“Xin lỗi.”

Chung Càng nhìn gương mặt tinh xảo ấy, cảm thấy mềm lòng, hạ giọng:
“Dạo này anh bận thật. Hy vọng là em hiểu.”

“Em hiểu mà. Em về trước, anh nhớ ăn cơm nhé.” Sơ Tầm đậy hộp lại, chuẩn bị đi.

Chung Càng nhìn bóng lưng gầy yếu ấy mà thấy khó chịu trong lòng, nói rằng:
“Tối nay anh sẽ về.”

“Vâng, em chờ anh.” Sơ Tầm nhẹ nhàng khép cửa, ôm hộp cơm còn lại đi xuống. Cậu vốn định cùng ăn với chồng, nhưng kế hoạch chẳng theo kịp thay đổi.

Người trong công ty phần lớn cậu đều không biết mặt. Ra đến sảnh, cậu chợt bắt gặp một người. Không định để ý, nhưng hương tin tức tố nhàn nhạt ấy thoảng qua khiến cậu chú ý. Quay đầu nhìn lại thì bóng dáng kia đã biến mất. Mùi hương ấy… hình như cậu đã từng ngửi thấy ở đâu rồi.

Chung Càng còn đang bận thì cửa lại bị đẩy vào lần nữa, lần này không gõ. Chung Càng giương mắt lên, một người tiến vào tầm mắt hắn.

Một nam sinh khoảng hai mươi tuổi, gương mặt non trẻ, ngũ quan đẹp đẽ, mang theo vẻ dịu dàng của Omega, bước vào. Hắn ngồi trên ghế sofa, mở hộp cơm tỏa mùi thơm phức.

“Thơm thật đấy, vợ anh mang đến sao?” Nam sinh cười, ánh mắt lấp lánh.

Chung Càng không trả lời mà nhìn chằm chằm hắn:
“Có phải cậu đã tin tức tố của tôi không?”

Nam sinh khựng lại, nhưng nhanh chóng giả vờ không hiểu:
“Tôi nghe không rõ.”

Giọng Chung Càng trầm thấp nhưng đầy nguy hiểm:
“Đừng để tôi phải nghi ngờ thêm. Đây phải là lần cuối cùng.”

Nam sinh mỉm cười quyến rũ, đối diện thẳng ánh mắt hắn:
“Anh muốn trách tôi sao?”

Cầm một chiếc sủi cảo, hắn đưa lên môi Chung Càng, giọng nũng nịu:
“Chung tổng, ăn nó mới hãy trách cứ tôi nhé.”

Nhưng ánh mắt Chung Càng vẫn lạnh như băng. Nam sinh khẽ cắn môi, nhưng vẫn tiếp tục đùa giỡn, rồi đưa sủi cảo vào miệng mình, ăn với vẻ quyến rũ, xong dùng ngón tay lau khóe miệng

“Anh thật may mắn, có người vợ săn sóc như vậy. Đến cả sủi cảo cũng được nắn thành hình đẹp thế này… Tôi đúng thật chẳng thể so sánh nổi a.”

Lời chưa dứt, hắn đã bị Chung Càng nắm tay kéo lên, ghì xuống ghế, suýt làm đổ đống tài liệu trên bàn.

“Cảnh cáo cậu, nếu còn dám động vào điện thoại của tôi, đừng trách tôi trở mặt.” Giọng hắn lạnh lùng.

Nam sinh cười gượng, nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt bi thương nói:
“Biết rồi… người vợ được cưới vào cửa vẫn phải có địa vị cao hơn mối tình đầu chứ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play