Năm nay, gia đình họ Trần kết thúc kỳ nghỉ sớm hơn mọi năm. Nhà Trần Kiến Quân cũng đi vào mùng ba. Đơn vị của anh ở xa, nên hơn nửa thời gian nghỉ đều dành cho việc đi đường.
Dù không muốn, Chu Mai cũng không nói thêm lời nào giữ lại. Cô giống như hàng ngàn, hàng vạn bậc phụ huynh bình thường khác, bắt đầu nhét đồ vào hành lý của Trần Vãn.
Nào là xúc xích, thịt khô, đậu phơi khô, nấm hái trong núi... Rải rác khắp nơi, cứ như thể muốn họ dọn hết cả cái nhà đi vậy.
“Sao Trần Vãn vừa về lại đi ngay thế?” Vương Thúy ngạc nhiên, trường học chưa thể khai giảng sớm như vậy được.
“Không có cách nào, bên đoàn làm phim hối thúc làm quần áo, gấp lắm.” Chu Mai thay Trần Vãn trả lời. “Ở nhà ồn ào quá, không yên tĩnh được.”
Ra đến cổng thôn, Trần Vãn bảo Chu Mai đừng tiễn nữa. Trời lại đổ mưa, đi lại vất vả.
Những chiếc ô lớn nhỏ bung ra trong màn mưa như những bông hoa màu xanh. Lên xe, hơi ẩm bốc lên từ quần áo ướt. Trần Vãn tựa vào cửa sổ, kéo tay áo Hứa Không Sơn, bảo anh ngồi xích vào trong, để tránh người lên xuống xe làm bẩn quần áo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play