Về quyết định mua nhà, Hứa Không Sơn tỏ vẻ ủng hộ một trăm phần trăm. Sau khi thăm hỏi xong xuôi, anh lấy sổ tiết kiệm giao cho Trần Vãn.
“Mua nhà đắt lắm, nếu em dùng hết tiền của anh thì sao?” Trần Vãn cố tình trêu Hứa Không Sơn. Cậu đã tìm hiểu, giá thị trường của căn nhà nhỏ của giáo sư Đổng là khoảng một vạn tệ.
Việc thuê nhà là Trần Vãn đã được giáo sư Đổng ưu ái, còn nếu mua, cậu không thể không mua theo giá thị trường, nếu không sẽ cảm thấy áy náy.
Lúc đó, chính sách mới mở ra, chưa có nhà ở thương mại xuất hiện. Một vạn tệ có thể mua được một căn tứ hợp viện nhỏ ở Bắc Kinh. Vị trí Nam Thành dù không thể so với Bắc Kinh, nhưng vật liệu và hình dáng của căn nhà nhỏ của giáo sư Đổng đều tinh xảo, một vạn tệ mua căn nhà này thì Trần Vãn không hề lỗ.
“Dùng hết thì anh lại kiếm.” Thần thái của Hứa Không Sơn khiến Trần Vãn nhớ lại lần đầu tiên anh nhận lương. Khi đó, anh vẫn là học viên, vào làm chưa đầy một tháng, cầm về mười mấy đồng, nhưng lại giống như làm ăn lớn. Anh giao hết cho cậu, và cũng nói câu này.
Dùng hết thì anh lại kiếm.
Một lời hứa mộc mạc và chân thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT