Tết thứ hai của Trần Vãn ở thôn Bình An, cậu vẫn được Hứa Không Sơn đánh thức. Cậu không vội vàng rời giường, mà nghiêng đầu hôn nhẹ lên khóe miệng anh: “Sơn ca, năm mới vui vẻ.”
Hứa Không Sơn đã tỉnh từ sớm, nhưng anh cứ nằm yên, chỉ để đợi nghe lời chúc năm mới của Trần Vãn.
Năm trước, hai người nằm xuống khi đã qua nửa đêm. Hứa Không Sơn không bao giờ quên được hình ảnh Trần Vãn cố kìm nén mệt mỏi, ghé vào tai anh nói rằng từ nay về sau, mỗi năm cậu đều muốn là người đầu tiên chúc anh năm mới vui vẻ.
Giờ đây, vì vợ chồng Trần Kiến Quân ở ngay cách một bức tường, Trần Vãn có chút e dè, không dám làm càn với Hứa Không Sơn, nên tất nhiên là không thức đến quá nửa đêm.
Ngày mùng Một Tết của nhà họ Trần vô cùng náo nhiệt. Sau mười giờ, mọi người đã đi viếng mộ xong, khách đến chúc Tết nườm nượp, đa số là đến tìm Trần Kiến Quân. Trần Vãn sợ ồn ào, sau bữa trưa, cậu lấy cớ đưa Hứa Không Sơn vào núi tránh ồn ào.
Hứa Không Sơn chọn một chỗ khá sạch sẽ cho Trần Vãn ngồi nghỉ. Đầu xuân, chưa thấy bóng dáng con kiến nào, chỉ có đám cỏ khô dày đặc trải xuống, nên không dính đất.
Trong gió mang theo hơi ấm, Trần Vãn ôm chiếc áo bông Hứa Không Sơn cởi ra, tầm mắt lướt qua vai anh nhìn xa hơn vào trong núi: “Em muốn leo núi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play