Mùa đông năm nay ở Nam Thành lạnh đến kỳ lạ. Trần Vãn vẫn nhớ cái lạnh của năm trước, tuy cũng buốt giá, nhưng không đến mức làm răng run cầm cập.
Cậu hít hít cái mũi đỏ ửng vì lạnh, tăng nhanh bước chân vào nhà ăn. Đây là nơi ấm áp nhất toàn trường. Bánh bao, bánh quẩy, bát cháo đều bốc lên hơi nóng nghi ngút. Trần Vãn tháo găng tay, nâng bát sứ thô nóng hổi lên, thở ra một hơi đầy sảng khoái.
“Có khoa trương thế không?” Vương Lợi An bật cười trước biểu cảm của cậu. Cậu ấy mặc áo bông do Trần Vãn làm, lại vừa chạy bộ xong nên chẳng cảm thấy lạnh chút nào.
“Có thể xin nhà trường đổi tự học sớm trở lại được không?” Bát cháo nóng ấm bụng, tay chân lạnh cóng của Trần Vãn dần lấy lại cảm giác.
“Tuần trước có hai học sinh viết bản kiến nghị gửi hiệu trưởng, nói một đống điểm tốt của tự học sớm và điểm xấu của rèn luyện buổi sáng. Cậu đoán xem kết quả thế nào?” Vương Lợi An tự hỏi rồi tự trả lời. “Họ bị giáo viên hướng dẫn và chủ nhiệm giáo dục hai tiếng, đúng là sinh viên khoa Văn có khác.”
Vương Lợi An khuyên Trần Vãn từ bỏ hy vọng, việc đổi rèn luyện buổi sáng trở lại thành tự học sớm là không thể, trừ phi trời mưa liên tục.
Sáng thứ Năm không có tiết học. Trần Vãn nán lại nhà ăn thêm một lúc. Cứ nghĩ đến cơn gió lạnh bên ngoài là cậu lại không muốn rời bước. Mùa hè, Trần Vãn khao khát máy điều hòa, giờ đây cậu vô cùng mong mỏi hệ thống sưởi ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play