Dư Duy Tây cảm động gật đầu. Cô vừa đi đến cửa lại quay người lại, hỏi: “Thế thì tôi còn phải tham gia cuộc thi hoa hậu nữa không?”
“Không cần.”
“Ơ? Tôi đã luyện hát rất lâu, giọng khản cả rồi. Thế thì không cần hát sao?”
Phó Cửu hít một hơi thuốc, thiếu kiên nhẫn đáp: “Cuộc thi là của tôi, nếu cô cảm thấy đã luyện xong rồi, hát cho tôi nghe bây giờ cũng vậy thôi.”
Dư Duy Tây lại vui vẻ, hắng giọng, hát: “Ài~~ Tiếng chiêng trống vui vẻ gõ vang khúc ca mừng năm mới ~~ đẹp…”
“Đủ rồi, câm miệng! Nhân lúc tôi còn chút kiên nhẫn, đi ra ngoài đi.”
Dư Duy Tây cảm ơn Phó Cửu vì đã tốt với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT