Tiêu Trọng Sơn cùng Ngụy Trường Hải vừa mới rời khỏi chưa lâu, Ôn Cẩn liền ngồi xe ngựa đến phủ Trưởng công chúa.
Quản gia dẫn theo mấy hộ vệ tiến đến, giúp hắn đem đồ từ trên xe xuống, rồi mang vào phủ Trưởng công chúa. Thật ra đồ đạc không nhiều lắm, ngoài quần áo và đồ tắm rửa để bên ngoài thì còn có một ít sách vở thường dùng.
Ôn Cẩn đi qua hành lang, qua cầu đến Vân Tê Điện, chủ động tới gặp Yến Khuynh.
Trong đại điện rộng mở, bình phong ngăn cách trong ngoài hai điện bằng gỗ đỏ đã bị dời đi, thay vào đó là một chiếc lồng sắt tinh xảo, màu vàng kim, cao và rộng đủ để chứa một chiếc giường gỗ lớn dành cho một người nằm.
Ôn Cẩn nhìn chiếc lồng sắt đột nhiên xuất hiện này, ánh mắt hơi đờ đẫn, bình tĩnh quan sát, dưới chân như bị khoá chì sắt, không thể nhấc chân nổi.
“Lồng sắt vàng kim, rất hợp với thân phận của Ôn đại nhân.”
Yến Khuynh ngồi trên sập cẩm phía trước cửa sổ, tay cầm ly trà, nói: “Ngươi thấy có thích không?”
Mặt mày Ôn Cẩn tái nhợt rõ rệt.
Trong đầu không tự chủ được lại hiện lên cảnh tượng ngày còn nhỏ, không thấy ánh mặt trời, như trong cơn ác mộng không thể thoát khỏi. Tay chân hắn run rẩy, khóe miệng từ từ nở ra một nụ cười nhẹ: “Thích, cảm ơn điện hạ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT