Phía sau, Thái tử vẫn giữ vẻ mặt như thường, tựa như mọi chuyện đều không liên quan gì đến mình.
Tư Thừa Hiên nói xong, lại khôi phục giọng điệu thường ngày, ngẩng đầu cười lớn, cao ngạo nói: “Nhị công tử cứ ở lại cùng chơi đi, bản thế tử bao hết.”
Hắn đương nhiên biết Thương Trưng Vũ không phải hạng người ham mê hưởng lạc, nếu bắt hắn ta ngồi chơi cùng, với Thương Trưng Vũ mà nói chẳng khác gì một sự sỉ nhục.
Nghe những lời đầy ẩn ý xúc phạm đến Thái tử, Thương Trưng Vũ càng cảm nhận sâu sắc tình cảnh khó xử của Thái tử sau khi hồi kinh. Thử hỏi, lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, sao có thể giữ được một trái tim trong sáng? Khó trách sau này hắn lại hắc hóa.
Mà nàng lúc này, cho dù có tranh cãi với Tư Thừa Hiên, hay to tiếng bắt Thái tử tránh xa hắn, e rằng đều vô ích. Nàng cần thêm kiên nhẫn, phải dùng cách ôn hòa và hiệu quả hơn.
Thương Trưng Vũ dần dần trấn tĩnh lại, nàng khẽ cụp mắt, khóe môi cong lên nhè nhẹ:
“Thôi được, thế tử hào phóng, vừa rồi quả thực là tại hạ thất lễ. Điện hạ có lòng, là thảo dân không biết điều. Nay được thế tử thành tâm mời mọc, vậy tại hạ xin tuân lệnh, kính không bằng tuân.”
Nụ cười trên mặt Tư Thừa Hiên thoáng chốc cứng lại.
Thương Trưng Vũ thản nhiên nhìn vào ánh mắt u ám của hắn, bình thản bước tới, ngồi xuống bên cạnh Thái tử.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play