Tư Thừa Hiên lười biếng nhìn Thương Trưng Vũ, nói: “Yo, đây chẳng phải là Thương Nhị công tử sao? Ngươi đến đây làm gì vậy? Muốn cùng nhau vui chơi một phen không?”
Thương Trưng Vũ nhíu mày, sải bước tiến lên gần như túm lấy cổ áo, xách gã Tư Thừa Hiên say khướt lên.
Đôi mắt lạnh lẽo của nàng nhìn thẳng vào hắn, nói: “Thế tử gia thật có nhã hứng, lại dám dẫn thái tử của nước Ngô đến kỹ viện?”
Tư Thừa Hiên không cam lòng, cố gắng muốn giãy ra khỏi tay nàng nhưng căn bản hắn không phải đối thủ. Đừng nói đến chuyện giãy ra, nếu nàng thật sự muốn động thủ thì hắn chỉ có nước ăn đòn.
Tư Thừa Hiên nhớ lại lần từng bị “tiện dân” này đánh cho thê thảm, mất hết mặt mũi sắc mặt lập tức trắng bệch như tàu lá.
Ánh mắt hắn đầy căm hận nhìn chằm chằm Thương Trưng Vũ, hạ giọng cười khẩy: “Thương Trưng Vũ, ngươi quên lần trước bị đánh rồi sao? Ngươi là cái thá gì mà dám động vào bản thế tử?”
Thương Trưng Vũ lạnh giọng: “Ngươi dẫn Thái tử điện hạ đến chỗ này, cho dù chuyện này có truyền đến Kim Loan điện, thế tử cũng chẳng chiếm được lý.”
Tư Thừa Hiên cười nhạo, hạ thấp giọng để chỉ có hai người nghe thấy: “Lý? Có lý thì dùng được sao? Lần trước chẳng phải Nhị công tử cũng chiếm lý sao?”
Thương Trưng Vũ lập tức nhớ đến chuyện lần đó, Tư Thừa Hiên suýt nữa làm nhục Lâm Đào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play