Đại trưởng lão quả thực không ưa Tần Yếm, nhưng nhìn thấy tiểu thiếu chủ nhà mình cứ lấp ló ngoài cửa, lúc thì mang nước, lúc thì mang điểm tâm cho Tần Yếm, ông ta cũng cố gắng làm cho nét mặt mình dịu đi một chút.
“Tần tiểu hữu quả là lợi hại, có thể quản được hỗn thế ma vương của chúng ta ngoan ngoãn như vậy.”
“Hỗn thế ma vương?” Tần Yếm ngạc nhiên nhìn Nguyệt Linh Sương.
Nguyệt Linh Sương trợn tròn mắt, điên cuồng nháy mắt với đại trưởng lão.
Đại trưởng lão: …
“Không phải hỗn thế ma vương thì là gì.” Đại trưởng lão nhấp một ngụm trà. Ông ta không ngờ Nguyệt Linh Sương ở bên ngoài lại tỏ ra ngoan ngoãn như vậy, mà theo những gì ông ta quan sát mấy ngày nay, hình tượng của Nguyệt Linh Sương có lẽ còn là một tiểu sư muội yếu đuối.
“Đại trưởng lão!” Nguyệt Linh Sương nhanh chóng cắt ngang lời ông ta, liếc nhìn Tần Yếm: “Đại trưởng lão, nếu người không có gì để nói, con xin phép đưa sư tỷ đi. Sư tỷ khó khăn lắm mới đến đây, con nhất định phải dẫn tỷ ấy đi chơi một chuyến thật đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT