Nhị trưởng lão nghe Nguyệt Hải chân nhân nói vậy thì sắc mặt sa sầm. Những gì ông ta nói là sự thật nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tâm trạng tồi tệ của bà. Và Nguyệt Hải chân nhân cũng rõ ràng cố tình nói những lời này để chọc tức bà.
“Thật sự không phải kiếm pháp của Nhạc Âm Các chúng ta.” Nhị trưởng lão nhìn Tần Yếm, “Nhưng đứa trẻ này thiện lương, người tốt có phúc báo, gặp được kỳ ngộ gì đó cũng là chuyện bình thường.”
Nhị trưởng lão nói xong, che miệng cười: “Nguyệt Hải chân nhân không nói, ta suýt chút nữa quên mất âm tu của Nhạc Âm Các chúng ta đã dùng kiếm để thắng hai kiếm tu chính thống được bồi dưỡng đấy. Ôi, Tần Yếm của chúng ta bình thường vừa phải quản lý đệ tử, vừa phải tu luyện âm tu, lại còn phải luyện kiếm nữa… không ngờ con bé lại có thiên phú như vậy.”
Bà cười đến nỗi hoa rung liễu rủ, rõ ràng là vô cùng vui vẻ, không hề kiêng nể gì và hoàn toàn không bận tâm đến vẻ mặt càng lúc càng khó coi của mấy người Sơn Hải Tông.
Tần Yếm nhìn Nhị trưởng lão có chút cảm thán. Nhị trưởng lão cũng khác với ấn tượng của cô.
Nhị trưởng lão bình thường trong tông môn là một người dịu dàng và ít nói, không ngờ thực tế lại hung hăng đến vậy.
Quả nhiên, mọi người bình thường đều đang diễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play