Anh nhìn thoáng qua hai quả trứng hơi cháy trong bát, nhịn cười ngẩng đầu nhìn Tần Sương, nói: “Công chúa, chu đáo vậy à, còn nấu mì cho anh nữa.”
Tần Sương có chút ngại ngùng, nói: “Em nấu ăn không giỏi lắm, anh đừng chê khó ăn là được. Còn có cái trứng này, chắc em rán hơi lâu quá.”
Lương Yến Châu cười nói: “Mì công chúa tự tay nấu, sao mà khó ăn cho được.”
Anh đưa tay kéo lấy tay Tần Sương, cúi đầu kiểm tra kỹ, hỏi: “Không bị bỏng chứ?”
Tần Sương lắc đầu, nói: “Đương nhiên là không, em đâu có ngốc vậy.”
Lương Yến Châu nắm lấy hai tay Tần Sương kiểm tra cẩn thận, chắc chắn không bị bỏng mới yên tâm, anh một tay ôm eo cô, một tay bưng bát mì đi về phía phòng khách, trêu cô: “Thế trước đây ai xào cái nước cốt lẩu gì đó rồi tự làm bỏng tay mình, đến giờ vẫn còn thấy dấu vết?”
Tần Sương nói: “Đấy không phải chuyện hồi nhỏ sao, lúc đó em còn chưa cao bằng bệ bếp nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play