Trên đường về nhà, Tần Sương luôn ôm bó hoa mà Lương Yến Châu tặng đặt trên đùi.
Một bó hoa rất lớn, Tần Sương phải dùng cả hai tay mới có thể ôm được.
Lương Yến Châu lái xe, thấy Tần Sương cứ ôm hoa mãi, liền mỉm cười hỏi:
“Công chúa, ôm thế không mệt sao, để ra ghế sau đi.”
Tần Sương nói: “Không mệt, cũng không nặng.”
Cô vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn Lương Yến Châu, hỏi: “Nhưng mà Lương Yến Châu, anh mua hoa từ lúc nào vậy?”
Lương Yến Châu nói: “Khi vừa xuống máy bay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT