“Tôi nói là tôi muốn báo án.”
Nụ cười trên mặt Hoàng Vô Ác chậm rãi biến mất: “Án gì?”
Giang Từ kể lại chuyện của bác sĩ “Ngân”, những người chết vì ung thư, người chồng chết đi sống lại của Lý Bình và những bệnh nhân có dấu hiệu khác thường trong bệnh viện hiện tại.
Sau khi nghe xong, Hoàng Vô Ác bỗng nghĩ tới làn sương mù mà anh ta nhìn thấy bên ngoài thành phố Vân trước khi đến đây cùng với những vị bác sĩ mà Kỳ Kha Kha đề cập. Anh ta nói: “Việc này đã có người khác tiếp nhận, chúng tôi không thể tự ý hành động. Nếu không có người giám sát, chúng ta sẽ rất nguy hiểm.”
“Có người xử lý là được rồi, tôi đi đây.”
Giang Từ tự nhận mình không có năng lực giải quyết chuyện này, anh cũng không có mộng tưởng làm anh hùng gì cả, ước mơ của anh chỉ là sống một cuộc đời bình yên không có thăng trầm.
Hiện giờ nếu đã có người xử lý, vậy thì chuyện này không còn liên quan gì tới anh nữa.
Hoàng Vô Ác ngơ ngác nhìn bóng lưng thẳng thừng quay đi của Giang Từ, vẫn chưa kịp phản ứng lại.
May mà Ngô Tư Vũ phản ứng nhanh, lập tức gọi anh lại: “Chờ chút, Giang tiên sinh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play