Sau khi dỗ mấy con non ngủ, Tân Phong mới nhẹ nhàng đi đến cởi bỏ áo da, vén chăn lông chui vào. Hắn ôm Bạch Loan Loan vào lòng như mọi khi.
Nhưng hôm nay, Bạch Loan Loan không ngủ như trước. Nàng cố nén cơn buồn ngủ để chờ hắn.
Tân Phong vừa ôm, Bạch Loan Loan liền lăn lại, mở to mắt nhìn hắn. "Mấy đứa nhỏ nghịch ngợm này, mãi mới ngủ." Hơi thở ấm áp của nàng phả vào cổ hắn, làm hắn nhột, hơi thở cũng nóng lên.
Hắn cố tỏ ra bình thường, kéo chăn đắp cho nàng. "Chờ đầu xuân, chúng lớn lên sẽ càng nghịch ngợm. Chỉ cần lơ là một chút là chạy mất. Đến lúc đó sẽ phải dành nhiều thời gian hơn để trông chúng."
Bạch Loan Loan không kìm được thở dài. "Trông con sao mà mệt vậy chứ?"
Tân Phong trong lòng biết là vì trong nhà quá ít Thú Phu nên mới không xuể việc. Nhưng lời này hắn sẽ không nói. Hắn biết rõ Loan Loan là thánh thư, sau này sẽ có nhiều thú nhân mạnh mẽ xuất hiện bên cạnh nàng. Thiên phú của hắn có lẽ còn mạnh trong miêu tộc nhưng nếu đến các bộ lạc lớn, hắn chỉ là một người bình thường.
Gặp được Loan Loan là may mắn của hắn. Hắn cũng muốn trở thành một sự tồn tại đặc biệt trong lòng nàng. Ít nhất trong khoảng thời gian này, nàng chưa có Thú Phu nào khác, nàng chỉ thuộc về mình hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play