Sự sắc lạnh trong mắt Tân Phong tan đi, nâng tay nàng lên, lo lắng hỏi: "Thật không?"
"Không lừa ngươi! Là nàng ta bị thương, bị các Thú Phu của nàng ta mang về rồi."
Lúc này Tân Phong mới thở phào nhẹ nhõm. "Là lỗi của ta. Nàng không có Thú Phu nào khác, ta không nên bỏ lại nàng và ấu tử để lên núi." Tân Phong thật sự rất tự trách, may mắn là không có chuyện gì không thể vãn hồi xảy ra. Trước khi mùa ấm đến, hắn tuyệt đối sẽ không rời xa Loan Loan và ấu tử nửa bước.
Bạch Loan Loan lắc đầu, kéo tay áo xuống. "Ai mà ngờ nàng ta lại nổi điên như vậy. Không liên quan gì đến ngươi cả. Ngươi cũng là lo cho ta và mấy con non." Nàng đương nhiên hiểu tâm ý của Tân Phong. Trời lạnh như thế này, nàng còn không muốn ra khỏi cửa, Tân Phong lại vì mấy tiểu tử mà lên núi săn thú, vừa lạnh lại vừa nguy hiểm. Quan trọng là mấy con non đó cũng không phải con của hắn.
Bạch Loan Loan trước đây thật sự có chút vô tâm vô phế nhưng giống đực này tốt quá, nàng không kìm được mà thấy xót xa cho hắn.
Chớp mắt một cái, Tân Phong đã vớt con hươu một sừng trên sàn nhà lên.
"Hôm nay may mắn, săn được hươu một sừng. Nàng và các ấu tử ăn nó, mùa tuyết sẽ không quá lạnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT