Bạch Loan Loan vừa khôi phục ý thức đã cảm nhận được một đôi bàn tay thô ráp, chai sần đang đặt ngang eo mình.
Mồ hôi theo cổ Tù Nhung lăn xuống, thấm ướt phần thân trên trần trụi, vạm vỡ của hắn.
Đôi mắt sắc bén, âm trầm như sói, ẩn chứa sương mù đỏ tươi, tựa hồ như không có tiêu cự.
Bạch Loan Loan hoảng hốt lắc đầu, lúc này mới thấy rõ người trước mắt.
Hắn có một gương mặt hoàn hảo, sống mũi cao thẳng, đôi môi hoàn mỹ khẽ mím lại tạo thành một đường cong lạnh lẽo.
Thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc, hoàn toàn khác với những kẻ chỉ có vẻ bề ngoài.
Bạch Loan Loan bị hắn hành hạ đến mức có chút khó chịu, mặt đỏ bừng, đạp một cước lên bụng sáu múi của hắn...
"Chuyện này rốt cuộc là sao?"
"Khi công ty xây dựng, ta hình như bị trượt chân ngã. Sao vừa mở mắt ra lại là một hình ảnh cần che mờ thế này? Hơn nữa, nhân vật chính lại là chính ta?"
Một bàn tay cứng như sắt nhanh chóng và chính xác tóm lấy mắt cá chân nàng, khiến những suy nghĩ trong đầu nàng trở nên hỗn loạn.
Thời gian trôi qua, người đàn ông không biết mệt mỏi cuối cùng cũng ngã gục.
Chỉ trong chớp mắt, người đàn ông tuấn tú đã biến thành một con hổ trắng khổng lồ ngay trước mắt nàng.
Bạch Loan Loan sợ hãi thét lên, chớp mắt ba lần liên tiếp, mới dám chắc đây không phải ảo giác, con bạch hổ khổng lồ kia vẫn còn đó.
"Đinh! Chúc mừng ký chủ đã mang thai thành công. Hệ thống sinh sản sẽ phục vụ ngài. Sau khi sinh con thành công sẽ nhận được phần thưởng phong phú từ hệ thống."
Cùng lúc đó, trong đầu nàng cũng hiện ra rất nhiều ký ức, đó là của nguyên chủ, một miêu thú nhân tên Bạch Loan Loan. Con bạch hổ kia là Tù Nhung, một thú nhân mạnh mẽ từ bộ lạc khác, cũng là đối tượng mà tất cả các cô gái trẻ trong tộc mèo đều ngưỡng mộ.
Nhưng không ai táo bạo như nguyên chủ, lợi dụng lúc Tù Nhung bị thương đã lén dùng thuốc mê, vốn dĩ muốn gạo nấu thành cơm, nào ngờ nàng lại xuyên không đến đây.
Với bản lĩnh của Tù Nhung, nếu để hắn biết người hạ thuốc hãm hại hắn là nguyên chủ, có lẽ nàng sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Nàng vội vàng hỏi vào khoảng không: "Hệ thống? Ngươi đưa ta đến đây, vậy cũng có thể đưa ta về được đúng không?"
"Đúng vậy nhưng ký chủ muốn trở về thì cần rất nhiều điểm tích lũy. Ký chủ chỉ có thể có được điểm tích lũy bằng cách kết đôi với thú nhân mạnh mẽ và sinh hạ những hậu duệ có thiên phú."
Bạch Loan Loan tức giận đến mức bốc khói, "Ta không đồng ý, các ngươi đây là ép buộc!"
"Nhưng ký chủ, ngài ngã từ nơi cao như vậy, nếu quay về ngài sẽ không sống được..."
"Không sống được?"
"Đúng vậy, trừ phi ký chủ kiếm được đủ điểm tích lũy nếu không thì quay về cũng vô dụng."
Nàng đành kìm nén ngọn lửa giận dữ đang bùng lên trong lồng ngực. "Được rồi, vậy thì ta sẽ ở lại đây kiếm điểm tích lũy."
Bỗng nhiên, con hổ đang nằm trên mặt đất khẽ cựa quậy, từ mũi nó phun ra một luồng khí trắng.
Bạch Loan Loan lập tức im miệng, nàng phải nhanh chóng rời khỏi đây, bảo toàn tính mạng là trên hết!
"Hệ thống, ngươi có cách nào xóa sạch hơi thở và dấu vết của ta không? Không thể để hắn phát hiện ra cô gái đêm nay là ta nếu không sẽ chẳng ai phối hợp với ngươi làm nhiệm vụ."
"Ký chủ yên tâm, hắn sẽ không phát hiện ra."
Bạch Loan Loan lúc này mới an tâm, xoay người và chạy thẳng xuống chân núi.
——————
Trời càng lúc càng sáng, con bạch hổ nằm trên bãi cỏ bỗng nhiên trở mình, theo bản năng vươn móng vuốt ra tóm.
Tóm hụt, nó lập tức mở choàng mắt. Xung quanh trống rỗng, bãi cỏ sâu đến mắt cá chân bị dẫm sụp một mảng lớn nhưng không có bất cứ dấu vết nào của một cô gái.
Nó vùng dậy nhảy vọt lên, cảm giác mềm mại trong lòng bàn tay và hương thơm ngọt ngào nơi đầu mũi vẫn chân thật tồn tại trong ký ức của nó.
Ngẩng đầu gầm lên một tiếng, đôi mắt vàng kim tựa hồ bị bao phủ bởi một tầng lửa giận dữ.
"Cô gái đó rốt cuộc là ai? Dám nhân lúc ta bị thương mà dùng thuốc mê khiến ta mất kiểm soát. Nếu để ta tìm được, ta sẽ cắn đứt cổ nàng!"
Gầm...
Bạch Loan Loan, người đã chạy đến chân núi, nghe thấy tiếng gầm thét từ sâu trong rừng, bất giác cảm thấy lạnh gáy, lập tức tăng tốc bước chân.