Edit: Minz Minz
Khi những ngón tay dừng lại và rút về, phím đàn trở lại vị trí cũ, mặt phím phẳng lặng như chưa hề có ai chạm vào. Sự rung động của dây đàn, vốn được tạo ra từ những cú chạm nhẹ, cũng dần lắng xuống. Tiếng đàn êm dịu tan biến trong không gian, chỉ còn lại âm vang len lỏi, ấp ủ trong không khí. Chậm rãi mở mắt, cậu bé nhìn đôi tay của mình, một lần nữa chìm vào thế giới nội tâm tĩnh lặng.
Một âm sắc trong trẻo và thanh khiết đến vậy, quả không hổ là cây dương cầm Pháp rất phù hợp để trình diễn nhạc thính phòng. Đó là cảm nhận chân thực của Felix sau khi tự mình thử nghiệm cây đàn này. Không giống với những cây đàn kiểu Đức vốn hướng đến những buổi hòa nhạc lớn và những nhà hát rộng thênh thang, dương cầm kiểu Pháp có âm sắc mềm mại hơn nhiều. Ngay cả cảm giác khi chạm vào phím đàn cũng rất khác biệt. Cây đàn này có độ nhạy bén đáng kinh ngạc, và để tạo ra hiệu ứng mạnh nhẹ, cậu không cần dùng quá nhiều lực.
Tâm trí Felix cứ lan man, nhưng cậu biết rõ điều mình thực sự muốn suy nghĩ không phải là những thứ đó. Rất khó để diễn tả cái trạng thái tâm lý kỳ diệu trong lúc chơi đàn. Felix thề rằng cậu không hề có ý định diễn giải bản khúc dạo đầu của Bach theo cách này. Ban đầu, cậu chỉ muốn chơi nó một cách chân thực nhất, đúng như những gì bà Lea đã dạy. Thế nhưng, hình bóng say đắm của một ai đó trên cây đàn harpsichord đã nhảy vào tâm trí cậu trước cả khi cậu kịp nhận ra.
Felix chỉ muốn thử nghiệm một chút với bản C-trưởng, vốn không giống ai khi được chơi trên harpsichord. Thế nhưng, cây dương cầm đã khuếch đại sự dịu dàng trong ký ức của cậu đến mức khiến người ta phải kinh ngạc. Sự tương phản giữa mạnh và nhẹ trở nên biến hóa và có chiều sâu hơn, càng thêm lôi cuốn. Điều này đã biến bản nhạc trở thành một khúc ca chân thành, được cất lên từ tận đáy lòng.
Đôi mắt Felix lóe lên một vẻ phức tạp. Cậu biết trái tim mình, dù vẫn đấu tranh để tuân thủ ý đồ ban đầu của nhà soạn nhạc, nhưng cơ thể đã thành thật phản bội, thuận theo nguồn cảm hứng chợt đến. Âm nhạc là thứ phát ra từ trái tim, và nó sẽ không bao giờ lừa dối ai. Felix cuối cùng cũng nhận ra, trong mâu thuẫn, cậu đã sớm đồng tình với quan điểm của một người nào đó, và thậm chí còn đắm chìm vì nó.
“Có thể nghe được một bản nhạc như thế, chuyến đi này thật không uổng phí.” Fanny nghĩ rằng cả buổi chiều sẽ trở nên hoàn hảo hơn nhờ đoạn nhạc đó. Cô ấy không ngần ngại vỗ tay và ngước nhìn cậu em trai đáng yêu của mình, dành tặng cậu những lời ca ngợi từ tận đáy lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT