Edit: Minz Minz
Tại công viên không có gì đặc biệt trên Đại lộ Neue Bummel này, hai gia đình tình cờ chạm mặt nhau ở một khúc ngoặt. Trong một khoảnh khắc, họ dường như quên cả việc chào hỏi theo lễ nghi xã giao. Gia đình Mendelssohn-Bartholdy đặc biệt hơn, sau một thoáng ngạc nhiên ngắn ngủi, ánh mắt họ đều tập trung vào quý ông nhỏ với mái tóc xoăn đen mịn màng mà ngay cả các cô gái cũng phải ngưỡng mộ. Khi nhìn thấy cậu bé ngập ngừng, dường như cuối cùng cũng chấp nhận bằng ánh mắt, cả người rõ ràng đang trong trạng thái bình tĩnh nhưng lại mang theo vẻ phức tạp, nhìn về phía cô bé đối diện. Bà Colette và ông Carlos trao đổi ánh mắt với nhau, ngầm hiểu ý mà không lên tiếng, giao toàn bộ quyền chủ động lại cho con gái của họ. Quả nhiên, như họ nghĩ, sự ngạc nhiên và bối rối trên khuôn mặt cô bé cho thấy cô chắc chắn đã có sự giao tiếp với quý ông nhỏ này.
Không giống như bình thường.
“Chào cậu, Charlotte…cậu cũng, ra ngoài đi dạo sao?”
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là Felix. Cậu biết rằng nếu mình không lên tiếng, diễn biến của câu chuyện chắc chắn sẽ lại không thể kiểm soát được. Một câu hỏi thăm hết sức đơn giản lại biến thành một chút thận trọng, gần gũi hơn dưới âm điệu khác thường và những khoảng dừng của cậu bé.
“Chào cậu, Felix... Rốt cuộc thì vào mùa đông mà có được thời tiết tốt như thế này, quả là hiếm có phải không?”
Charlotte dường như lại bị sự quan tâm này làm cho có chút nản lòng. Người này luôn như vậy, dễ dàng làm lung lay quyết tâm của cô. Rõ ràng cô muốn dừng việc tìm hiểu và chủ động tiếp xúc với mọi thứ liên quan đến cậu, nhưng lại vì một câu hỏi thăm mang tính thăm dò của cậu mà không nỡ từ chối thẳng thừng. Cô thuận theo tình thế, kết thúc câu nói của mình bằng một dấu chấm, và giọng nói lại mềm mại hơn vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT