"Ác ác!" Hóa ra đó chính là con khỉ kia.
Lúc ở gần, Dạ Dao Quang mới nhìn rõ con khỉ này thật sự rất đẹp, đẹp đến mức không thể diễn tả. Cả người nó có bộ lông óng ánh màu vàng kim, gương mặt cũng màu vàng nhạt, đôi mắt màu vàng hổ phách. Cái đuôi dài hơn cả thân mình, chóp đuôi là một túm lông trắng như tuyết. Ngực nó là lông màu vàng nhạt, các chỗ khác đều lấp lánh ánh vàng kim. Đây tuyệt đối là loài khỉ mà Dạ Dao Quang chưa từng thấy hay nghe đến trong hai kiếp sống của mình.
"Được rồi, tiểu gia hỏa, bây giờ ngươi đã an toàn rồi, mau đi tìm đồng bọn của ngươi đi." Dạ Dao Quang đưa tay sờ sờ bộ lông của con khỉ, thật là vừa mềm vừa mượt.
Nào ngờ con khỉ nhỏ đột nhiên vươn hai tay dài của nó, bám chặt lấy cánh tay nàng, còn dùng đôi mắt vàng kim tội nghiệp nhìn Dạ Dao Quang, một bộ dáng như tiểu tức phụ sắp bị bỏ rơi.
Dạ Dao Quang trợn mắt nhìn trời: "Ngươi đây là ăn vạ ta sao?"
Con khỉ nhỏ hình như hiểu được lời của Dạ Dao Quang, một tay nó có chút e thẹn che mặt nhỏ, tay kia vẫn bám chặt lấy cánh tay của nàng.
Suốt hai kiếp sống, Dạ Dao Quang chưa từng nuôi sủng vật. Bởi vì họ hàng của nàng rất chú trọng đến nhân quả báo ứng, nếu nuôi động vật hay thực vật trong nhà, mà vì sơ ý chăm sóc khiến chúng gặp chuyện, đó cũng là một phần nghiệp chướng, sẽ cản trở nàng tu luyện. Vì vậy nàng sẽ không nuôi động vật sống.
Nhưng nhìn bộ dạng quyết tâm này của con khỉ, Dạ Dao Quang nghĩ lại, dù sao người nhà nàng cũng ít ỏi, hơn nữa con khỉ này có duyên với nàng, lại rất lanh lợi, không bằng cứ nuôi nó đi.
"Được rồi, ta sẽ nuôi ngươi." Nghĩ thông suốt, Dạ Dao Quang đưa tay vỗ vỗ con khỉ nhỏ, "Về sau ngươi tên là Vàng."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play