Dạ Dao Quang tạm biệt Mạch Khâm, rồi theo Mộc Tam đi gặp chủ nhân của họ.
Vị công tử Nguyệt Thần này đã tỉnh lại nhanh như vậy, y thuật của Mạch Khâm quả nhiên lợi hại. Ngoài sắc mặt tái nhợt và có chút suy yếu, tinh thần của hắn cũng không tệ.
"Dạ cô nương mời ngồi." Công tử Nguyệt Thần nửa dựa vào giường, nói với Dạ Dao Quang, "Tại hạ họ Minh, trong nhà đứng thứ năm, tên là Nặc."
"Dạ Dao Quang." Dù Minh Nặc đã biết tên nàng, nhưng Dạ Dao Quang vẫn giới thiệu đơn giản.
Minh Nặc nghe vậy, chỉ mỉm cười. Nụ cười nhạt nhòa ấy, dù sắc mặt tái nhợt, vẫn không thể che giấu được phong thái thanh lãnh, thoát tục như ánh trăng. "Đêm qua đa tạ Dạ cô nương ra tay cứu giúp. Đây là chút tâm ý, mong Dạ cô nương nhận cho."
Minh Nặc chỉ khẽ ra hiệu. Mộc Tứ đang đứng một bên liền đưa cái hộp gỗ vẫn luôn cầm trên tay cho Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang không từ chối, đây là thứ nàng nên nhận. Nàng khách sáo nói: "Minh công tử khách khí."
"Tại hạ có một điều muốn hỏi, không biết cô nương làm sao lại biết tại hạ gặp nạn, lại còn mở lời nhắc nhở?" Minh Nặc thấy Dạ Dao Quang nhận lễ một cách thẳng thắn, liền hỏi.
"Minh công tử, ta là một Địa Sư." Dạ Dao Quang cong mắt trả lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play