Nửa canh giờ sau, Mộc Tam và Mục Đồng cuối cùng cũng mang thuốc trở về. Mạch Khâm đã vào nghỉ trong căn phòng Lý quản sự dọn ra. Trời còn chưa sáng, trong phòng chỉ có một người, còn Dạ Dao Quang thì từ chối lời đề nghị của Lý quản sự, tự mình lên nóc nhà ngồi khoanh chân tu luyện.
Đây là thời khắc vạn vật còn chìm trong im lặng, Dạ Dao Quang hấp thu một luồng ngũ hành chi khí từ khắp bốn phương tám hướng. Vì đã tiêu hao quá nửa số ngũ hành chi khí để cứu người, nên giờ đây, ngũ tạng của nàng khát khao hấp thụ, tốc độ rõ ràng nhanh hơn trước. Ban đầu, Dạ Dao Quang tưởng rằng đó là do nàng đang bồi đắp phần đã trống rỗng, nhưng sau khi ngũ hành chi khí đã đầy đủ, nó vẫn tiếp tục tuôn vào cơ thể nàng với lượng lớn. Hiện tượng này không khiến Dạ Dao Quang mừng rỡ, nàng vội vàng thu công, ngừng tu luyện.
Đó chính là sự cám dỗ trong tu luyện. Nàng không thể nào khống chế được một lượng ngũ hành chi khí lớn như vậy tràn vào. Nếu không chống lại được sự cám dỗ này, hậu quả duy nhất chỉ là kinh mạch căng nứt. Người tu luyện lúc nào cũng phải trải qua những cám dỗ bất ngờ, chỉ có giới tham thủ tâm mới có thể chống đỡ.
Mở mắt ra, Dạ Dao Quang cảm thấy thần thanh khí sảng, trời đã hơi sáng. Nhìn quanh, nàng thấy khói bếp đã bay lên từ nhà bếp của khách điếm, Dạ Dao Quang liền nhảy xuống, đi tìm Mộc Tứ, dặn hắn nói với Lý quản sự rằng nàng sẽ quay lại, rồi rời khỏi khách điếm.
Trấn nhỏ này nằm tựa lưng vào một ngọn núi lớn, Dạ Dao Quang đột nhiên nổi hứng chạy lên núi. Vì đã tu luyện được chút ít nên bước chân nàng vô cùng nhẹ nhàng, chỉ trong chớp mắt đã vượt qua thôn làng ở dưới trấn và lên đến sườn núi, mà khí lực không suy suyển chút nào. Giữa núi rừng, đã có những người nông dân cần cù ra xem xét những cánh đồng sắp đến vụ thu hoạch.
"Cô nương, đừng vào sâu trong núi, có hổ dữ đấy." Một lão nông đang cuốc đất, nhìn thấy một cô nương bất ngờ xuất hiện, cũng giật mình, nhưng thấy hướng nàng định đi, ông không khỏi tốt bụng nhắc nhở một câu.
"Đa tạ lão bá." Dạ Dao Quang hướng về phía lão nông cười một tiếng thiện ý, nhưng vẫn không ngừng bước chân đi vào trong.
"Cha, cô nương kia..." Bên cạnh lão nông, một chàng trai trẻ nhìn thấy Dạ Dao Quang vẫn tiếp tục đi vào, liền trợn mắt, "Có cần con đi gọi người mang cô nương ấy về không?"
Ngọn núi phía sau thôn này nổi tiếng là nhiều mãnh thú, cho nên trong thôn chỉ có mười mấy hộ dân, những nhà có chút khả năng đều đã dọn đến thị trấn phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play