"Ngươi nói cái gì?" Mắt Trịnh phu nhân trừng lớn, đám nha hoàn hạ nhân đi theo nàng đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
"Võ tỷ tỷ..." Lư thị tiến lên, duỗi tay nắm lấy bàn tay run rẩy của Trịnh phu nhân, sau đó ghé tai nói nhỏ với nàng một chút gì đó.
Khuôn mặt trắng bệch của Trịnh phu nhân không ngừng lộ ra thần sắc hoảng sợ. Chờ đến khi Lư thị nói xong, nàng vội vàng tiến lên, liền phải quỳ xuống với Dạ Dao Quang. Cũng may Dạ Dao Quang sớm một bước phát hiện ý đồ của nàng, tay vừa động, nàng đã Trúc Cơ kỳ ngũ hành chi khí ở dưới tình huống người phàm không thấy được giống như một làn khói nhẹ bay ra, bám lấy đầu gối của Trịnh phu nhân: "Trịnh phu nhân, hiện tại không phải lúc nói thêm gì, mang ta vào xem con ngài."
"Được được được được..." Trịnh phu nhân vội vàng gật đầu, sau đó dẫn Dạ Dao Quang đi vào sân. Ôn Đình Trạm theo sát sau đó.
Lư thị và Mạnh Bác cũng bước vào. Tiến vào phòng ở của Trịnh Cử Hiện, liền giống như từ mùa hè đi vào mùa đông lạnh đến thấu xương, tất cả mọi người nhịn không được xoa cánh tay.
Ánh mắt Dạ Dao Quang nhanh chóng lướt qua. Nằm trên giường là Trịnh Cử Hiện, một đứa trẻ mới bảy tuổi, sắc mặt tái nhợt, môi khô trắng. Trong mắt Dạ Dao Quang, hắn đang bị một cổ hắc khí giống như rắn từng vòng bọc lại, mà dương khí trên người hắn cũng đang từ từ xói mòn.
Hai ngón tay duỗi ra, đầu ngón tay kẹp một lá bùa, vung tay lên, ánh sáng màu vàng kim bay ra. Vốn dĩ là muốn dán trên đỉnh giường, lại ở thời điểm đến gần nóc giường bị âm khí quét lên ngăn trở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT