Tại thành phố Lăng Dương, Cục phòng chống Tai dị chi nhánh Hoa Hạ.
Chàng trai trẻ với mái tóc ngắn màu hạt dẻ dựa vào bức tường lạnh lẽo, ngáp một cái thật dài, mặt mày mệt mỏi: "Tôi chịu thua thật rồi, hôm kia thức đêm làm nhiệm vụ ở Nam Hải, sáng nay đã phải chạy đến tổng cục để họp... Bọn họ thật sự xem Người Thức Tỉnh là mình đồng da sắt à? Cứ thức đêm thế này, tôi thật sự sẽ đột tử mất!"
"Không may, hôm nay hai người có thiên phú hệ sinh mệnh nổi tiếng nhất của tổng cục đều sẽ đến họp. Một người có thiên phú là 'Cây Sinh Mệnh', vết thương nặng đến đâu cũng có thể chữa lành cho cậu. Một người có thiên phú 'Ban Phước', không chỉ có thể xua tan trạng thái tiêu cực, mà còn có thể giảm chỉ số dị biến." Đồng đội bên cạnh vỗ vai cậu ta: "Cậu có muốn thử thiên phú của họ không?──có hai người họ ở đây, không ai được trốn họp đâu."
Chàng trai tóc hạt dẻ gào lên một tiếng thảm thiết.
"Đừng tưởng chúng tôi không biết cậu định làm gì. Chẳng phải cậu đã hẹn người ta tham gia tiệc bể bơi sao? Bình thường cậu bày trò còn chưa đủ nhiều à, yên tĩnh một ngày cũng không được sao?"
"Cậu thì hiểu cái gì, tôi muốn đi đến tiệc bể bơi để ngắm các chị gái xinh đẹp! Haiz, bây giờ chỉ có vòng tay của người đẹp mới có thể mang lại cho tôi chút an ủi thôi... nếu không cả ngày trong đầu cứ căng như dây đàn, không phải vào sinh ra tử thì cũng là xông pha trận mạc, cuộc sống như vậy có ý nghĩa gì chứ? Tôi thà quay về trường học tiếp tục đọc sách còn hơn."
Chàng trai tóc hạt dẻ tên là Tống Toản, năm nay vừa tròn hai mươi, trước khi trở thành Người Thức Tỉnh là một sinh viên năm nhất của học viện điện ảnh. Kể từ khi gia nhập Cục Phòng chống, việc học của cậu ta đã bị gác lại vô thời hạn, còn bị buộc phải cắt đứt liên lạc với bạn bè xung quanh.
Bây giờ nghĩ lại, cuộc sống của một Người Thức Tỉnh so với kế hoạch cuộc đời mà cậu ta đã vạch ra lúc thi vào đại học, đúng là khác nhau một trời một vực.
Tuy đã trở thành Người Thức Tỉnh nhưng trên người Tống Toản vẫn còn giữ lại một vài thói quen không thể thay đổi. Ví dụ như bình thường rất chú trọng việc quản lý hình tượng của mình, rảnh rỗi thì đi tham gia tiệc tùng, làm đẹp, hay như việc thích nhất là ở bên cạnh những người có ngoại hình đẹp. Theo lời cậu ta nói, cậu ta đã đắm mình trong học viện điện ảnh một năm, xung quanh toàn là các loại trai xinh gái đẹp. Để không phụ lòng đôi mắt của mình, bình thường cậu ta đến cả những người có ngoại hình xấu cũng cố gắng không nhìn kỹ──ha, thế thì lại không may rồi. Các Tai dị cần phải được quét sạch đều có ngoại hình một con lại xấu hơn một con, dẫn đến việc trong lúc Tống Toản tốn sức đi thảo phạt chúng lại còn thường xuyên bị tổn thương tinh thần.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play