Cả đường đi mặt Tần Thời Luật đều đen xì, Đường Dục không dám nói cũng không dám động đậy gì, đây là lần đầu tiên cậu chống lại nhân vật phản diện, nói không sợ hãi thì là nói dối.
Nhưng chuyện lần này cậu không muốn nhận thua, bị lợi dụng cậu cũng rất tủi thân, nếu cậu còn nhận thua nữa thì cậu sẽ thấy tủi thân hơn.
Chỉ thấy Đường Dục ôm lấy cơ thể nho nhỏ của mình, chỉ cần anh đừng đánh cậu là được, nếu anh dám đánh cậu thì cậu sẽ chạy...Cậu có chút hối hận, sớm biết vậy thì cậu đã ngồi xe lăn điện của cậu đi rồi.
“Em muốn ăn gì?”
Tần Thời Luật bất thình lình mở miệng nói khiến Đường Dục bị giật mình. Sau khi nghe rõ anh nói gì, Đường Dục mới sợ hãi nhìn anh một cái. Chỉ thấy giống như có một ngọn đuốc dũng cảm xuất hiện từ hư không, cắn nuốt vài giả thiết khủng bố cậu vừa tự nghĩ ra, cậu kiên cường nói: “Tôi không ăn cơm với người không có ý thức đạo đức.”
Toàn bộ sự cáu giận trên người Tần Thời Luật đã bị cậu tiêu diệt hết rồi, anh nhìn thoáng qua cậu một cái: “Vậy em muốn ăn với ai?”
Đường Dục: “Dù sao cũng không ăn với anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT