Biết bản thân bị lợi dụng, Đường Dục không còn gọi Lâm Nghi là "mẹ" nữa, lại nói, cậu ở lại đây cũng không phải là vì trút giận thay cho bà ấy thật.
Cậu đã lớn bằng chừng này rồi!!! Cậu, chưa từng, bị người ta lừa gạt bao giờ cả, vậy mà lần này….. Cậu cũng cảm thấy mình ngốc, nếu Tần Thời Luật biết việc này, liệu anh có cảm thấy cậu chính là một đứa ngốc bẩm sinh hay không?
Hơn nữa, cậu còn đang chiến tranh lạnh với Tần Thời Luật, cứ như này mà trở về chẳng khác nào cậu chịu thua, cũng không phải là cậu không nhận thua được, chỉ là cho dù bỏ qua chuyện Lâm Nghi lợi dụng cậu thì cậu vẫn cảm thấy chuyện này là chuyện về vấn đề đạo đức, và với tư cách là con trai của bọn họ, Tần Thời Luật phải có trách nhiệm quản lý.
Buổi tối, Tần Thời Luật đến nhà họ Lâm đón cậu. Chỉ là sau khi đến, thì ngay cả sợi tóc của cậu, anh cũng không nhìn thấy, Lâm Miễn nói: “Tiểu Đường đã về rồi.”
Tần Thời Luật: “...”
Thật sự là không cho anh một tí cơ hội nào cả.
Lúc Tần Thời Luật về đến nhà, Đường Dục đang ngồi ăn cơm tối. Nhìn thấy anh về, cậu bỏ dở bát cơm chưa ăn xong xuống, rồi buông đũa đi lên tầng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT