Ném xuống những lời này, hắn đứng dậy đi ra khỏi đại điện.
Quần thần người nào người nấy thần kinh đều căng chặt như bị nắm kéo mạnh về phía sau, xiêm y sau lưng bị mồ hôi tẩm ướt, cho đến khi Nhiếp Chính Vương đã đi xa, bọn họ thật lâu mới có thể bình phục lại tinh thần.
Đại điện tĩnh lặng đến mức âm thanh kim rơi có thể nghe được, hơi thở trống vắng nặng nề làm người cảm thấy bất an áp lực.
Cho đến khi Lăng Linh dẫn Ngự lâm quân đi vào, tiếng bước chân chỉnh tề cùng âm thanh đao kiếm cọ xát mới phá vỡ không khí yên lặng này, trong thời gian ngắn ngủi, quần thần điều chỉnh lại hô hấp đang dồn dập của mình, vẫn quỳ trên mặt đất cúi đầu như cũ, không có người nào dám tự tiện ngẩng đầu.
“Mời Hoàng thượng di giá đến Càn Dương Cung!” Âm thanh cung kính của Lăng Linh lại lộ ra ý vị cường ngạnh, “Thần chờ hộ tống Hoàng thượng.”
Dung Sở Vân cứng đờ như khúc gỗ ngồi ở trên ghế, ánh mắt không có cảm xúc gì quét nhìn cả triều văn võ, mặt mày toàn là màu sắc tối tăm âm trầm.
Một đám tham sống sợ chết, hắn lạnh lùng nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play