Dung Dục không nói chuyện, cứ lẳng lặng như vậy ngồi dựa vào ghế.
Vua một nước như Dung Sở Vân lúc này đây đang tức muốn hộc máu, vậy mà Nhiếp Chính Vương từ đầu đến cuối vẫn thong dong bình thản như nước chảy mây trôi, đối với các đại thần mà nói, loại bình thản này cũng gắn liền với một loại uy áp hung hãn.
Tuy rằng Hoàng đế còn lớn hơn một tuổi so với Nhiếp Chính Vương, nhưng biểu hiện của hắn ở trước mặt Nhiếp Chính Vương lại chẳng khác một đứa trẻ ấu trĩ, không hề có uy áp và khí độ.
Giờ khắc này, các đại thần trên triều đình đều không có một ai dám đứng ra thay Hoàng thượng nói chuyện, cho dù là các tông thân hoàng tộc có huyết mạch chính thống gắn bó với đế vương hay là các đại thần nội các, lúc này đều lựa chọn cách thông minh là trầm mặc không mở miệng, bởi vì bọn họ còn chưa tận mắt nhìn thấy nội dung trong di chiếu của Tiên đế, cũng không biết di chiếu này là thật hay giả…
Nếu cho dù di chiếu này là giả, thì mấy đại thần trên triều đình làm gì có ai dám đánh đổi cả bản thân và toàn gia tộc mà vì đại nghĩa đối nghịch cùng Nhiếp Chính Vương?
Ôn thái phó xin tự nguyện từ chức thái phó chính là để bảo toàn gia tộc và giữ lấy gia đình êm ấm. Trong số bọn họ, có ai mà xác định chắc chắn bản thân nếu đứng phe đối lập Nhiếp Chính Vương thì sau này còn có thể toàn thân mà lui hay không?
Tuy rằng bọn họ cũng không biết nguyên nhân Ôn thái phó đột nhiên xin từ chức, có điều khi nghĩ đến Nhiếp Chính Vương lại lần nữa muốn thanh tẩy triều đình, còn có tối hôm qua ở trong cung yến, Nhiếp Chính Vương đã nói “vì để giữ thể diện cho vị đại thần nào đó”, bọn họ tức khắc nghĩ đến nữ tử giả mạo Nhiếp Chính Vương phi, liệu đó có phải là cô nương Ôn gia hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play