Giữa mày Nam Hi nhíu lại, thế tử phủ Hoài Nam Vương này là đang muốn làm gì?
“Tính tình và thực lực của Hoài Nam Vương như thế nào?”
Sở Hồng Y nhàn nhạt nói: “Hoài Nam Vương Hiên Viên Thịnh, là đương hoàng tử đứng hàng thứ 5 bên trong các hoàng tử. 20 năm trước là võ tướng đệ nhất Đông Lăng, cũng là Vương gia duy nhất lấy thân phận hoàng tử đi lãnh binh. Năm đó, sau khi Hoàng đế lập Hoàng thái tôn, đồng thời phong vị Ngũ Vương gia này là Hoài Nam Vương, dẫn binh trấn giữ biên quan Hoài Nam, hưởng hai ngàn dặm đất phong, tay cầm 20 vạn binh mã biên quan, là Vương gia mà mọi người đều kiêng kỵ.”
Dừng một chút, lại nói tiếp: “Có điều, triều đình xưa nay đều có quy định, Vương gia có đất phong không thể tùy tiện hồi kinh nếu không được triệu kiến, cho nên sau khi Hoài Nam Vương đến trấn giữ biên quan thì số lần trở về cũng không nhiều lắm, một đôi nhi tử nữ nhi của hắn cũng lớn lên ở Hoài Nam, nhiều người ở hoàng thành đối với vị thế tử này không hiểu biết nhiều lắm.”
Nam Hi ừ một tiếng, như suy tư gì.
Có đất phong có binh quyền, tất nhiên vị Hoài Nam Vương này có phân lượng cao hơn so với vài vị Vương gia ở hoàng thành, tay cầm quyền lực lớn lao, vì giang sơn xã tắc yên ổn, không cho phép tự tiện hồi kinh cũng là bình thường.
Có điều, bởi vậy cũng nhìn ra được, Hoàng đế đối với hắn cũng không tính là có bao nhiêu yêu thích, có lẽ phần lớn là vì tin tưởng năng lực của vị Vương gia này, cho nên nguyện ý cho hắn binh quyền, nhưng năm đó lại không bằng lòng cho hắn ở tại kinh đô, có lẽ là tránh cho trữ vị của Hoàng thái tôn bị uy hiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT