Vân Đình đi qua, rót cho nàng một chung trà nhỏ, rũ mắt trầm mặc một lát: “Ta sẽ đi tìm phụ hoàng nàng báo thù.”
"Ta nói không cho chàng báo thù sao?" Diệp Khuynh Thành nhận lấy chung trà, giương mắt nhìn hắn, “Chàng báo thù của chàng, không có liên quan gì đến ta, có điều nếu chàng cần hỗ trợ, thật ra ta đều nguyện ý giúp chàng một tay.”
Vân Đình rũ mi rũ mắt không nói chuyện, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.
“Chàng cho rằng ta đang làm ra vẻ trước mặt chàng sao?” Diệp Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, rũ mắt nhấp ngụm trà, “Chàng quen biết ta cũng không phải mới một ngày hai ngày, tính tình ta như thế nào chàng hiểu rõ hơn so với người khác, nếu lúc này còn bận tâm đến huyết mạch cái gì, ta sẽ cho rằng chàng cố ý muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta.”
“Ta không có.” Vân Đình thấp giọng nói, “Ta trước kia vẫn luôn không đi tìm nàng, là bởi vì không biết nên đối mặt với nàng thế nào.”
Diệp Khuynh Thành cười trào phúng: “Vậy hiện tại nên biết đối mặt như thế nào chưa?”
Vân Đình gật đầu, giọng nói mềm mại: “Nàng bá đạo như thế, ta còn dám nói gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT