Thực ra Trang Dịch luôn là người có thói quen lùi bước trong chuyện tình cảm. Anh dựa lưng vào cửa phòng, ngồi trên sàn nhà, lắng nghe tiếng khóa điện tử ở huyền quan, tiếp theo là tiếng dép bông sột soạt trên sàn nhà, rất nhanh, xung quanh lại chìm trong im ắng.
Trước giờ Chung Lâm đi đứng không phát ra tiếng động nào. Trang Dịch ngẩn người trong bóng tối, đột nhiên mấy tiếng “cốc cốc cốc” vang lên ngay trên đầu anh. Trang Dịch khó tin mà ngồi dậy, đầu đập trúng tay nắm cửa, khiến cánh cửa mở ra.
Chung Lâm đứng ngoài cửa hiển nhiên khá bối rối trước tình huống này. Thật ra cậu không biết mình gõ cửa để làm gì, để nói gì, còn chưa soạn sẵn nội dung trong đầu thì đã đối diện với Trang Dịch đang ôm đầu. Vào giây phút này, cậu bỗng cảm thấy yên lòng, sau khi nhớ lại đoạn ký ức hỗn loạn kia, cảm giác nghẹt thở vẫn luôn đè nặng trong lòng đã biến mất. Sống mũi Chung Lâm cay xè, cậu cúi đầu nói một tiếng xin lỗi với alpha trước mặt. Cậu còn muốn nói, cậu xin lỗi vì đã quên mất những chuyện giữa bọn họ, cũng xin lỗi vì sự lạnh nhạt trước đây.
Có lẽ cả hai đều có tình cảm với nhau, cậu chắc chắn rằng mình sẽ yêu Trang Dịch, không chỉ vì Trang Dịch đã cứu cậu, hay vẻ ngoài ưu tú đúng với gu của cậu, mà còn là vì Trang Dịch đã đưa tay kéo cậu ra khỏi tuyệt vọng và tự chán ghét bản thân. Trang Dịch không an ủi Chung Lâm bằng những lý lẽ như omega yếu đuối nên phải được che chở, mà anh nói với Chung Lâm rằng người bị hại không cần phải xấu hổ tự trách, kẻ làm hại mới đáng bị trừng phạt nghiêm khắc.
Thật sự rất đáng tiếc, chắc hẳn giữa bọn họ có rất nhiều kỷ niệm, những hạnh phúc và ngọt ngào đó đã bị cậu quên mất rồi, cậu nhẹ dạ tin vào một tờ giấy, không kịp thời nói cho người mình yêu biết. Nghĩ đến đây, Chung Lâm thở dài một hơi, giọng điệu chùng xuống: - Tổng giám đốc Trang, xin lỗi, chuyện giữa chúng ta, tôi...
Chưa đợi cậu nói xong, Trang Dịch đột nhiên cắt ngang lời cậu, giọng điệu lo lắng: - Vợ ơi, anh, anh chưa ăn cơm, anh đói rồi, em có thể, nấu cho anh một tô mì được không?
Nói xong, anh nức nở, bàn tay đỡ khung cửa cứ run bần bật.
- À, à, được.
Chung Lâm nuốt lại những lời phía sau, do dự xoay người đi vào bếp. Đói đến mức này sao? Đói sắp khóc luôn? Trang Dịch hay nhóc nhè quá đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT