Đã hẹn cuối tuần đến nhà anh hai ăn cơm, hôm nay chỉ mới là thứ năm. Buổi sáng nhận được phản hồi của bên A, Chung Lâm bèn ở nhà sửa bản demo lại rồi gửi cho hậu kỳ. Làm xong thì đã đến giờ cơm chiều, Bùi Giác đến nhà đón cậu đi ăn.
Chung Lâm thay đồ rồi ra khỏi phòng, bèn thấy Trang Dịch đang loay hoay gì đó trong bếp. Trước đây có khi nào thấy mặt vị tồng tài này đâu chứ, gần đây ngày nào cũng lượn lờ ở nhà. Chung Lâm mất trí nhớ nên không biết chuyện này bất thường cỡ nào, cậu cứ ngỡ ngoài việc là một cao thủ tán thủ ra thì tổng giám đốc Trang còn là một đầu bếp.
Đúng là biết nhiều chẳng thiệt thân.
Không biết phải đối mặt với Trang Dịch như thế nào, Chung Lâm khom lưng lén chuồn ra ngoài, không bị đối tượng liên hôn phát hiện.
Bùi Giác tóc vàng đang đợi dưới lầu, vừa thấy Chung Lâm đi xuống là đôi mắt cứ dán chặt vào chiếc áo lông in hình vịt vàng trông hết sức trẻ con của đối phương, thấy gu thẩm mỹ của Chung Lâm đã thụt lùi rõ rệt, cậu ấy lại càng kiên định với suy nghĩ nhân lúc đầu óc Chung Lâm không được tỉnh táo, dụ cậu nổi loạn một phen.
Cả hai đi ăn buffet Nhật mới mở, cùng đỡ eo đi ra, sau đó đến trường đại học gần đây đi dạo cho tiêu cơm. Thời tiết không lạnh lắm, có không ít sinh viên quải cặp đạp xe, không khí tuổi trẻ và tự do phả vào mặt, khiến tâm trạng người ta cũng thả lỏng. Đi thấm mệt, Chung Lâm và Bùi Giác nằm trên bãi cỏ sân vận động phơi bụng tán gẫu.
Sau khi nghe lịch sử tình trường bị đối xử tệ bạc của Bùi Giác trong mấy năm nay, lúc này Chung Lâm mới nhận ra ước mơ cùng thuần phục đàn ông của cả hai hồi cấp ba đều đã phá sản.
- Cậu đúng là máy gặt đàn ông cặn bã mà, tìm bạn trai thì đừng tìm trong thùng rác.
Chung Lâm ra vẻ trải đời mà tổng kết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT