Đến cửa viện, Tiền ma ma và Tiền Duệ mỗi người đặt một chiếc hộp trước mặt mình, thấy hai người họ bước vào, cả hai đều mừng rỡ đứng lên đồng loạt cao giọng thỉnh an: “Đại nhân đã về.”
Lục Vân Kỳ luôn luôn bình thản, cũng không quá kinh ngạc trước thái độ khác thường của bọn họ, chỉ là trong mắt hiện lên chút khó hiểu, nhưng cũng không suy nghĩ kỹ càng bọn họ chờ hắn là vì chuyện gì.
“Tới giờ tý rồi.” Triệu Ngưng vỗ tay ba cái, đèn lồng đỏ treo ở hiên nhà đều đồng loạt sáng lên, ánh sáng đỏ êm dịu dung hòa với ánh trăng, thắp sáng cả sân viện: “Hôm nay là sinh nhật của ngài.”
Tiền Duệ vội nói theo: “Đại nhân, đây là mì trường thọ thuộc hạ và Tiền ma ma nấu cho ngài, còn đây là lễ vật sinh thần phu nhân chuẩn bị cho ngài.”
Mặt mày Lục Vân Kỳ hơi cứng lại, dừng như qua một lúc lâu hắn mới nhớ ra hôm nay là sinh thần của mình.
“Mặc dù đã trễ, nhưng cả đêm nay ngài cũng chưa ăn gì, ngài ăn một ít rồi hãy đi ngủ.” Triệu Ngưng quan tâm nhắc nhở: “Để bụng đói đi ngủ sẽ không tốt cho dạ dày.”
Lục Vân Kỳ nhớ tới khi Triệu Ngưng đến Minh kính ty trời vừa tối không bao lâu, nàng còn đợi hắn đến nửa đêm, có vẻ cũng chưa ăn gì, lại còn nghĩ cho hắn. Trong lòng hắn lại nảy sinh cảm giác kỳ diệu khi nãy, hơi mất tự nhiên nói: “Hình như cả tối nay cô cũng chưa ăn gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT