Ở am Tĩnh Hòa, Thái Xu và hạ nhân vừa mới nghỉ ngơi. Các sư cô trong am ni cô tụng xong buổi kinh tối thì cũng tắt đèn, rất nhanh sau đó, ngoại trừ đèn trường minh ở điện thờ Phật và vài ngọn đèn le lói ở phòng bếp, các nơi khác đều tối om.
Thức Kính mặc y phục đen, dẫn theo mấy cô nương cũng có thân thủ nhanh nhẹn không kém nằm bò trên mái nhà, nấp dưới những cành cây cao hơn bờ tường, nương theo ánh trăng mà quan sát toàn bộ am ni cô.
Không biết chờ trong bao lâu, cửa một gian phòng ở viện tử dành cho khách nghỉ ngơi bị đẩy ra, không hề phát ra tiếng động nào, một bóng người cũng mặc y phục đen bước ra khỏi phòng đi thẳng đến gian phòng phía đông, chọc thủng một lỗ trên ô cửa sổ, dùng ống trúc thổi mê hương vào phòng.
Thức Kính đang núp trên mái nhà bịt mũi miệng lại, nhẹ nhàng cậy mái ngói ra lặng lẽ nhìn xuống, quả nhiên, men theo ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào, có một bóng người mặc y phục đen rón rén đi thẳng về giường nằm.
“Có cần ra tay không?” Cấp dưới ở bên cạnh khe khẽ hỏi.
Thức Kính đè nàng ta xuống, ý bảo nàng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, trước mắt cứ quan sát xem rốt cuộc người đó muốn làm gì, nhưng bọn họ còn chưa kịp quan sát bước tiếp theo của đối phương thì đã nghe thấy một tiếng vang trầm đục, bóng người bò lên giường tìm đồ đã ngã sấp xuống giường, không biết là bị cái gì treo lên.
Tuy Thức Kính biết phu nhân có bố trí bẫy trong phòng, nhưng không ngờ cái bẫy này lại hữu dụng như vậy, nàng ấy lập tức nhảy từ trên xuống chuẩn bị bắt người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT