Một đêm mộng đẹp.

Úc Khả Khả uể oải tỉnh giấc trên chiếc giường lớn mềm mại, ánh mắt đờ đẫn, một lúc lâu sau mới chậm rãi trở mình, thoải mái thở một hơi dài.

Ôi, cuộc sống của người có tiền, đúng thật là thoải mái.

[Kí chủ, chào buổi sáng, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi.]

Tiếng chuông nhẹ nhàng của buổi sáng vang lên, hệ thống nói chuyện hồn nhiên nhắc nhở: [Nhân vật phản diện đã tới công ty rồi, hôm nay cô phải đi gặp anh ta đó.]

Úc Khả Khả: ?

[Giờ mới là giờ nào mà anh ta đã bắt đầu làm việc rồi?]

Cô nhìn đồng hồ đằng trước, cảm thấy cực kỳ chấn động: [Đây là thế giới cuồng công việc à, thật khiến người làm thuê rơi lệ.]

May mà cô không phải.

Úc Khả Khả lại yên tâm.

Cô lưu luyến lăn lộn qua lại trên giường một lúc, cuối cùng mới không tình nguyện dậy.

Gu ăn mặc của nguyên chủ khá được, Úc Khả Khả chọn bừa một bộ quần áo, vừa đẩy cửa đi ra ngoài đã thấy Úc Nhiễm đang gọi điện thoại ở dưới lầu.

"... Tớ nói sao mẹ tớ cứ là lạ sao ấy! Không chỉ tự tay nấu cơm cho cô ta, tối qua còn đặc biệt tìm tớ, nói gì mà thời gian này đừng có mà động vào Úc Khả Khả, để ý chút xem cô ta đang làm gì."

Không rõ Úc Nhiễm đang phàn nàn với ai, vẻ mặt tức giận: "Rõ ràng trước kia bà ấy đâu có như vậy, không biết Úc Khả Khả cho bà ấy uống bùa mê thuốc lú gì mà lại đi đối xử tốt với cô ta thế, tớ tức chết mất!"

Hử? Có liên quan đến cô à?

Nghe được tên mình, Úc Khả Khả vốn chuẩn bị xuống lầu đã lập tức dừng bước lại dựng tai lên.

[Vì chuyện hôm qua, thím hai cô nghi ngờ cô biết gì đó cho nên định để cô yên lòng trước, đề phòng cô chó cùng rứt giậu nói cho chú hai cô.] Hệ thống nói: [Bà ta nghi là bác sĩ đã mua chuộc trước đó có vấn đề, sáng sớm nay đã ra ngoài tìm tình nhân mối tình đầu đó rồi, muốn kiểm chứng xem sao.]

Úc Khả Khả lập tức gật đầu: [Tư duy kín đáo, rất biết cách, đi tìm bác sĩ điều tra nguyên nhân trước.]

Úc Nhiễm đang phàn nàn, lơ đãng ngẩng đầu thì thấy Úc Khả Khả đang ghé người vào lan can nhìn mình chằm chằm không chớp mắt thì lập tức hoảng sợ, suýt rơi cả điện thoại: "Cô bị sao thế? Đi mà không thấy tiếng!"

Úc Khả Khả thẳng thắn: "Bởi vì tôi đang nghe lén điện thoại của cô mà."

Úc Nhiễm: ?

Vẻ mặt cô ta khiếp sợ, sao có thể có người trực tiếp thừa nhận mình nghe lén vậy! Thần kinh à!

Cô ta há miệng muốn mắng người lại chợt nghe cô gái vừa trơ tráo vừa đáng ghét này chậm rãi kéo dài giọng: "Nếu như không phải nghe được, tôi thật sự không ngờ Nhiễm Nhiễm lại bất mãn với tôi như vậy."

"Tôi đây lại coi cô như em gái ruột để yêu thương, thật khiến tôi thương tâm quá, hu hu."

Để thể hiện mình đang khổ sở, thậm chí cô còn giả vờ khóc vài tiếng.

Úc Nhiễm: "..."

Nghĩ đến chuyện cô tác oai tác quái điên cuồng tối qua, còn cả bố mẹ đột nhiên đâm sau lưng, Úc Nhiễm đành cố nhịn lại câu mắng chửi, tức đến mức suýt cắn nát răng.

Không phải chỉ cậy bây giờ gia đình nhà cô ta cần dựa vào sự giúp đỡ của Quý Cảnh Diệp --- Đợi đến khi nhà họ Úc vượt qua kiếp nạn lần này, Úc Khả Khả chết chắc!

Úc Nhiễm bất lực phẫn nộ điên cuồng thầm an ủi chính mình trong lòng, ngoài mặt chỉ biết đen mặt phủ nhận: "Sao tôi có thể bất mãn với cô, là cô hiểu lầm rồi."

"Thật thế à?"

"Thật mà."

"Thế thì phiền Nhiễm Nhiễm bưng bữa sáng giúp tôi nhé?" Úc Khả Khả lộ vẻ mặt tươi cười: "Lát nữa tôi phải đi gặp chồng chưa cưới, bây giờ phải trang điểm đàng hoàng chút, cho nên nhờ cô nhé."

Úc Khả Khả, cô rõ ràng cố ý! Người làm trong nhà đâu phải trang trí, nhất quyết muốn sai cô ta! Đồ khốn kiếp!

Trước giờ Úc Nhiễm chưa từng cảm nhận sự sỉ nhục cỡ này, tự nhiên suýt tức ngã ngửa. Nhưng nghe cô dùng chuyện "Gặp Quý Cảnh Diệp" để uy hiếp mình lại không thể từ chối, chỉ đành thở hổn hển giậm chân tại chỗ: "Cô! Đợi! Đấy!"

A a a sớm muộn gì cô ta phải đuổi đứa con gái trơ tráo này ra khỏi nhà! Cô ta thề!

Vì thế vừa sáng, đối diện với Úc Khả Khả vô cùng hống hách vênh mặt hất hàm sai khiến, Úc Nhiễm chỉ biết nhẫn nhục nghe theo.

Cho đến khi cô ta tức suýt khóc, Úc Khả Khả thỏa mãn ăn xong bữa sáng, sau đó cuối cùng cũng ra khỏi nhà dưới ánh mắt phẫn hận của Úc Nhiễm và trong cái nhìn chăm chăm chấn động và kính sợ của đám người làm.

Tòa nhà Quân Minh.

"... Ngoài ra, đây là những tài liệu cần anh xử lý."

Văn phòng tổng giám đốc, trợ lý Ôn báo cáo tất cả các hạng mục công việc quan trọng xong, vừa để tài liệu lên bàn làm việc thì đột nhiên thấy Quý Cảnh Diệp nhíu mày.

Anh ấy tưởng ban nãy mình vừa nói sai ở đâu, lập tức đứng thẳng người, trong đầu cấp tốc nhớ lại những hạng mục công việc vừa báo cáo. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, anh ấy không khỏi thầm thả lỏng, lại lén lút liếc gương mặt người đàn ông.

Thấy gương mặt tuấn tú ấy vẫn không có biểu cảm gì, chỉ là hàng mày nhíu chặt hơn, đôi mắt đen sâu thẳm lộ ra vẻ lạnh lùng hờ hững tô điểm cho gương mặt vốn sắc bén càng thêm phần nham hiểm, khí thế quanh người càng trở nên lạnh lẽo dồn ép người khác.

Trợ lý Ôn không nhịn được cứng người, trong lòng lại thầm giật thót.

--- Đây rõ ràng cho thấy tâm trạng của boss đang rất kém, rốt cuộc là ai đã động đến boss?

Anh ấy hỏi thăm dò: "Tổng giám đốc Quý, có vấn đề ở đâu ạ?"

Quý Cảnh Diệp vuốt vuốt huyệt Thái Dương đau nhức, đợi đến khi âm thanh cực kỳ chói tai kia rốt cuộc dừng lại, lúc này anh mới thoáng giãn chân mày, liếc nhìn trợ lý, thản nhiên nói: "Không có."

Lúc này trợ lý Ôn mới nhẹ nhàng thở ra, khi đang định lui ra ngoài lại đột nhiên bị gọi lại.

Anh ấy quay đầu đã thấy cậu cả Quý trước giờ không có biểu cảm gì lại lộ ra chút không chắc chắn hiếm thấy: "Lát nữa Úc Khả Khả sẽ qua, cậu đi sắp xếp đi."

... Cô Úc?

Trên mặt trợ lý Ôn lộ ra vẻ ngạc nhiên, vừa định hỏi gì đó, lại chạm phải đôi mắt đen lạnh lẽo như gai đâm kia, anh ấy lập tức ngậm miệng, chỉ gật đầu xác nhận rồi cẩn thận đẩy cửa đi ra ngoài.

Không phải trước kia cô Úc đến tìm tổng giám đốc Quý đều liên lạc trước với anh ấy sao? Nếu tổng giám đốc Quý có việc thì cô Úc sẽ thở hắt ra trông thấy, có vẻ cực kỳ không tình nguyện gặp gỡ.

Mà lần này cô ấy lại trực tiếp liên lạc với boss rồi, trợ lý Ôn rơi vào trầm tư, chắc là tình cảm giữa hai người đã nảy sinh biến hóa trong lúc anh ấy không hề hay biết tình hình chăng?

Đợi chút, cho nên lời dặn vừa rồi của tổng giám đốc Quý là ý bảo anh ấy đón tiếp cô Úc đàng hoàng à!

Trợ lý Ôn lộ vẻ giật mình, dần dần chợt hiểu ra hết thảy.

Trong phòng làm việc, Quý Cảnh Diệp không biết trợ lý đã hiểu sai, ngay sau khi anh ấy rời đi, đôi mắt đen hờ hững cụp xuống che đi vẻ lạnh nhạt mỉa mai nơi đáy mắt.

Trong đầu rõ ràng đang phát đoạn đối thoại của một giọng nữ và hệ thống vẫn vang lên đứt quãng đi kèm với tiếng dòng điện rẹt rẹt do tín hiệu kết nối không tốt.

[... Cho nên tôi đi gặp nhân vật phản diện, phải {rẹt rẹt---}]

[Ồ, nhân vật phản diện thật sự {rẹt rẹt---}]

[--- Thì ra là như vậy!]

Nhao nhao, ầm ĩ quá.

Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng của Quý Cảnh Diệp đang xoa huyệt Thái Dương, lại kiềm chế nhắm nghiền hai mắt.

Vài ngày trước anh bất ngờ sống lại.

Nguyên nhân sống lại không rõ lắm, cho đến ngày hôm qua lúc đang làm việc ở phòng làm việc, trong đầu đột nhiên ong ong rồi dần dần đỡ, sau đó tự dưng nghe được một giọng nữ lạ lẫm sinh động đang trao đổi chuyện gì đó với một giọng điện tử máy móc.

Ra sức ép chính mình chịu đựng cơn đau do tiếng dòng điện chói tai quấy nhiễu này, theo dòng câu chuyện bọn họ trao đổi, Quý Cảnh Diệp dần bình tĩnh hiểu ra tình hình.

Sau khi thăm dò, anh phát hiện hẳn là mình vô tình kết nối với sóng điện não của bọn họ nhưng hiển nhiên Úc Khả Khả và hệ thống đều không biết đến sự tồn tại của anh.

Quý Cảnh Diệp nỗ lực ngăn cản nhưng rõ ràng nhóm ba người trò chuyện chỉ có hai bọn họ có quyền lên tiếng. Mà tín hiệu kết nối không ổn định, đa số thời gian nói chuyện đều đi kèm với tiếng dòng điện phiền não, bởi vậy từ hôm qua đến giờ, anh vẫn chưa nghỉ ngơi được đàng hoàng.

Trằn trọc cả đêm gặp ác mộng, buổi sáng anh tỉnh dậy, mắt còn lộ ra quầng thâm rõ ràng.

Cậu cả Quý nghĩ đến hôm nay nghìn con vịt líu ríu này muốn đến tìm mình, đơn phương che chắn vẫn chịu quấy rầy, không nhịn được tỏ vẻ lạnh lùng u ám.

Muốn cứu rỗi anh à?

Quý Cảnh Diệp theo phản xạ có điều kiện xoa huyệt Thái Dương đang giật giật, nở nụ cười nhạt mỉa mai.

Hừ, chỉ cần có cô ở đây, sợ là thế giới không thể tốt lên được rồi.

Mà lúc trợ lý Ôn báo cáo Úc Khả Khả đến rồi, anh hờ hững chờ đợi, chợt nghe giọng nói vốn đã dừng lại trong đầu lại vang lên.

[Cho nên cả tòa nhà cao tầng này đều là của nhà họ Quý à? {rẹt rẹt---} xa hoa quá!]

[{rẹt rẹt---} chỗ này còn chưa là gì, cho cô {rẹt---} danh sách tài sản.]

[Chậc chậc, nhà họ Quý giàu thật, thảo nào người nhà họ Úc cứ muốn bám mãi không thả.]

[Đây là trợ lý của Quý Cảnh Diệp, Ôn Thăng, trong truyện "Úc Khả Khả" hầu như đều thông qua anh ấy để liên lạc với Quý Cảnh Diệp, có điều đến giờ hai người mới chỉ gặp mặt vài lần.]

[Ô, sắp gặp nhân vật phản diện với giá trị hóa ác tràn trề rồi, tôi hơi hồi hộp.]

Quý Cảnh Diệp đang kí tên trên tài liệu thoáng dừng động tác, anh đột nhiên ý thức được, khi Úc Khả Khả càng đến gần anh thì tín hiệu sóng điện não đã dần dần trở nên tốt hơn, không còn tiếng dòng điện đáng ghét nữa.

... Quả đúng là vì kết nối không tốt à?

Vậy nếu như gặp mặt có thể loại bỏ tác dụng phụ của dòng điện, thế thì cũng không phải không thể nhẫn nhịn được.

Trong lúc Quý Cảnh Diệp đang thầm suy nghĩ có nên chịu khổ hay không thì cuộc nói chuyện ban nãy còn đang bàn luận về chính anh lại đột nhiên chuyển hướng một cách quen thuộc.

[Wow, chú ba của nhân vật phản diện đang gây rối dưới lầu, nhiều người quá đi.]

[Gì cơ, gì cơ, ở đâu? Mau cho tôi xem với.]

Quý Cảnh Diệp: "..."

Nghĩ đến từ khi mình có thể nghe được giọng của bọn họ, đã không biết bao nhiêu lần thảo luận tính toán thu phục mình rồi tự dưng chuyển hướng sự chú ý, anh tỉnh bơ siết chặt bút, chợt có dự cảm không tốt.

Với thái độ không tập trung thu phục này của bọn họ, lần này có thể thành công gặp mặt thật sao?

...

Vài phút trước.

Úc Khả Khả vừa được trợ lý Ôn dẫn vào thang máy với thái độ lễ phép lại có chút ân cần khó hiểu, đột nhiên nghe được tiếng hệ thống hào hứng bừng bừng tiếp sóng.

[... Để trả thù việc hai ngày trước nhân vật phản diện đá mình ra khỏi Hội đồng quản trị, chú ba Quý cố ý dẫn vệ sĩ tới phá đồ.]

[Ầy, lễ tân muốn chặn ông ta, lại bị ông ta đẩy ngã.]

[Nhân vật phản diện biết được, đã sai bảo vệ đuổi bọn họ ra ngoài rồi.]

[Chà, quả nhiên đánh nhau rồi, dữ dội quá!]

... Dữ dội thế cơ à! Hu hu muốn xem quá.

Nhân vật phản diện thì lúc nào gặp chẳng được, nhưng cảnh náo nhiệt này ít gặp. Vì thế Úc Khả Khả không chút nghĩ ngợi, quyết đoán ấn nút mở thang máy trong ánh nhìn mờ mịt của trợ lý Ôn.

Mà lúc cô vừa mở cửa thang máy bước ra lại đột nhiên nghe được tiếng hệ thống hít mạnh một hơi.

[Oa, bọn họ đã xử lý xong rồi, trên lầu cũng rất kích thích!]

Úc Khả Khả dừng bước: [Sao sao, trên lầu đang đánh nhau à?]

Hệ thống: [Nói thế nào nhỉ, đánh nhau ở trên lầu với dưới lầu không giống nhau lắm, là cái kiểu không thể đăng được ấy, cô hiểu không (gương mặt đen tối.jpg.)]

[? Kích thích vậy sao?] Úc Khả Khả hiểu trong giây lát, lập tức trợn tròn mắt: [Đáng ghét, mau cho tôi xem với!]

[Phát video sẽ bị mờ đó, để tôi tiếp sóng cho cô.]

Hệ thống miêu tả sinh động như thật: [Đàng trai là chú hai Quý Cảnh Diệp, đàng gái là thư ký Quý Cảnh Diệp mới cất nhắc, hiện giờ bọn họ đang ở trong toilet lầu hai mươi.]

[Chú hai Quý đang...]

[Chậc chậc, đã xong rồi à? Đàng trai không được, thời gian ngắn quá.]

[À, hiểu rồi, bọn họ đổi tư thế rồi.]

... A a a muốn! xem! quá đi!

Úc Khả Khả nghe trực tiếp mà trong lòng khó chịu, lập tức hít một hơi sâu, dưới ánh mắt khiếp sợ muốn nói lại thôi của trợ lý Ôn, gương mặt cô trầm xuống dừng lại trước cửa thang máy, rơi vào lựa chọn gian nan rốt cuộc là lên hay là vẫn đi ra ngoài.

Làm sao bây giờ, rõ ràng là đánh nhau rất kích thích, làm chuyện abc cũng rất kích thích, vì sao cứ tụ lại hết ở một chỗ, bọn họ không thể đổi thời gian được sao?

Đáng ghét, dân ăn dưa tức giận muốn cào tường.

---

Lời tác giả:

Trợ lý Ôn: Cho nên cô không có suy nghĩ lựa chọn trực tiếp qua tìm boss thật sao?

Khả Khả: Nhưng đó là đánh nhau đó! Lầu trên lầu dưới đều đang đánh nhau đó chế ơi!]

#cảm giác cực kỳ oan ức bị ép phải mất ngủ bởi vì sóng điện não kết nối không tốt#

#hủy diệt thế giới rất thoải mái nhỉ, mọi chuyện đều có nguyên do, báo ứng của em chính là anh#

Boss Quý: Thế giới này sẽ không tốt được đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play