Khi tôi rời đi, loáng thoáng nghe thấy tiếng đồ vật vỡ vụn nhưng tôi không hề quay đầu lại. 

Bước ra khỏi sảnh tiệc rồi hòa mình vào đêm xuân say đắm bên ngoài, tôi bỗng thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, rồi cảm thấy tự do và thanh thản hơn bao giờ hết.

Vì hôn ước này, tôi đã nộp đơn vào một trường đại học ở Cảng Thành.

Hơn ba năm ở đây, thế giới của tôi dường như luôn xoay quanh Thẩm Tự.

Ba mẹ và gia tộc đều cho rằng việc tôi có thể gả vào nhà họ Thẩm là một phước lành to lớn.

Nhưng những chua xót bên trong thì chỉ mình tôi mới hiểu.

Cô bạn thân gọi điện đến, vừa tức giận vừa lo lắng:

[Thương Thương, rốt cuộc Thẩm Tự muốn làm gì vậy hả, anh ta còn biết mình có vị hôn thê không?]

[Anh ta vừa nói tối mai sẽ tổ chức tiệc du thuyền ở cảnh Victoria Harbour, còn bắn pháo hoa cả đêm để mừng sinh nhật bạn gái mới...]

Tôi ngắt lời cô ấy:

[Bảo Di, có muốn ra ngoài uống một ly không?]

[Thương Thương?]

[Quán bar cậu thích nhất ấy, tối nay chúng ta chơi thâu đêm nhé?]

Hơn ba năm đại học, tôi luôn là một cô gái ngoan ngoãn và biết điều. Bởi vì ba mẹ luôn dặn dò tôi đừng làm điều gì sai trái làm mất mặt nhà họ Trình.

Đừng làm hỏng danh tiếng, đừng để nhà họ Thẩm không vừa ý, trinh tiết mới là của hồi môn tốt nhất của con.

Thế nhưng, Thẩm Tự lại lén nói với người khác rằng: “Trình Thương Thương đúng là đồ cổ từ đại lục, lúc hôn cô ta chẳng có chút thú vị nào.” ( app truyện T Y T )

Cho nên những lời nói đó thật nực cười làm sao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play