Bảo Di nấc một cái, rồi giơ tay chỉ vào hàng loạt trai bao trước mặt:
- Thương Thương, cậu cứ chọn đi… tối nay chị đây bao tất!
Tôi chống cằm, rất nghiêm túc ngắm nghía những người đàn ông này.
Thật lòng mà nói, họ đều rất ổn nhưng vẫn chưa đến mức khiến tôi rung động.
Tôi có chút chán nản xua tay:
- Đổi người đi… đổi người đi, không ưng.
- Thương Thương, rốt cuộc cậu muốn một vị thần tiên như thế nào chứ?
Bảo Di bĩu môi than vãn:
- Tớ dám chắc, tất cả những nam tiếp rượu đẹp trai nhất Cảnh Thành đều ở đây rồi đó!
- Tớ muốn người kia...
Tôi bỗng ngắt lời cô ấy, nhìn về phía người đàn ông vừa bước xuống từ cầu thang không xa. ( app TYT - tytnovel )
Bảo Di nhìn theo hướng ngón tay tôi, lập tức mở to mắt:
- Đủ wao, Thương Thương…người này đúng là thần tiên thật rồi!
Sau đó tôi ngồi thẳng dậy, nhìn kỹ người đàn ông đó một lượt.
Nào là vai rộng, nào là eo thon, chân dài, vóc dáng đẹp đến tuyệt cà là vời nhưng quan trọng nhất vẫn là gương mặt kia.
Một gương mặt đẹp đến cực điểm thì khỏi nói, giữa hàng lông mày còn toát lên vẻ kiêu căng bất cần, hoàn toàn đúng gu thẩm mỹ của tôi.
- Chính anh đó, tối nay ở với tôi.
Tôi vươn tay chỉ thẳng vào người đàn ông đó, say xỉn đứng dậy đi đến trước mặt anh:
- Anh tên gì?
Người đàn ông khẽ nhướng mày, hứng thú nhìn tôi rồi mới lên tiếng:
- Dung Thần.
Lúc này tôi đã không hề để ý rằng, mấy người vốn đang đứng sau lưng Dung Thần đều đã lặng lẽ lùi ra.
- Anh có muốn đi cùng tôi không?
Sau câu hỏi này khóe môi của Dung Thần cười càng sâu hơn:
- Trình tiểu thư, tôi đi cùng cô.
Khi tôi đưa tay về phía anh, Dung Thần hạ tầm mắt và nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên ngón giữa tay trái của tôi thì liền hỏi:
- Cô đã đính hôn rồi sao?
Nghe xong, lúc này tôi mới nhớ ra chuyện chiếc nhẫn, chỉ cảm thấy thật buồn nôn và vội vàng tháo xuống rồi vứt thẳng vào thùng rác.
- Bây giờ thì độc thân rồi.