Thẩm Ngôn nằm vật vờ trong nhà suốt một ngày một đêm, cảm thấy sức khỏe đã khá hơn. Cậu nhận ra mình không thể tiếp tục chìm đắm trong u uất - tiệm cà phê, Thẩm Xuyên và Mocha vẫn đang cần cậu.
Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh Phí Văn lại hiện lên. Càng cố quên, càng nhớ thêm. Thẩm Ngôn cần tìm việc gì đó để đánh lạc hướng bản thân.
Sáng sớm, như thường lệ, cậu dắt Mocha đi dạo. Chú chó nhạy cảm nhận thấy chủ đã vui hơn nên cũng trở nên hoạt bát.
Khi ra khỏi khu dân cư, bảo vệ lẩm bẩm: "Sao hôm nay chỉ có một mình? Trước giờ vẫn đi cùng nhau mà!"
Thẩm Ngôn thẫn thờ dạo bước cùng Mocha, không nhận ra có người đang lặng lẽ theo sau. Phí Văn đứng cách xa hơn chục mét, ánh mắt đau đáu dõi theo bóng lưng cậu.
Đêm qua, Phí Văn đã đứng trước cửa nhà Thẩm Ngôn suốt đêm, tỉnh táo nhìn lại tình cảm của mình.
Từ sáu năm trước, anh đã thích Lê Dương - một thói quen khó bỏ dù đã có Thẩm Ngôn bên cạnh. Nhưng dần dần, anh nhận ra mình nghĩ về Lê Dương ngày càng ít, mọi khoảnh khắc đều bị Thẩm Ngôn lấp đầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT