Phí Văn gắt gao nhìn chằm chằm Thẩm Ngôn, ánh mắt trần trụi đầy dục vọng chiếm hữu, nghiến răng từng chữ một: "Cái gì chia tay? anh không đồng ý."
Thẩm Ngôn dùng tay bám chặt chăn, vết thương trên tay lập tức đau nhức, nỗi đau khiến cậu nhớ lại cảm giác tuyệt vọng đêm qua.[
Thẩm Ngôn ngẩng mắt, trong mắt không một giọt lệ, ánh nhìn bình thản đến lạnh lùng, không có tình yêu nồng đậm, cũng chẳng hề hận thù, như đang nhìn một người xa lạ: "Phí Văn, chúng ta kết thúc rồi. Giữ chút thể diện đi, đừng dây dưa nữa."
Cậu dừng một chút, nở nụ cười mỉa mai: "Dù sao, người anh yêu cũng không phải tôi, cần gì phải kéo dài thêm?"
Phí Văn muốn giải thích, nhưng nhận ra mình chẳng thể biện bạch gì. Anh thích Lê Dương là sự thật, với tư cách một luật sư, anh đã quen dùng sự thật để nói chuyện, không thể vì mục đích cá nhân mà nói dối.
Tim anh như rơi từ vạn mét cao không, toàn thân chóng váng, tay chân bủn rủn. Phí Văn trầm lặng một lúc, nuốt khan, giọng đầy van nài: "Bây giờ em không khỏe, ít nhất để anh chăm sóc đến khi em bình phục, anh sẽ đi."
Cả đời này, Phí Văn chưa bao giờ hèn mọn như vậy. Vì tình yêu? Hay vì cảm giác tội lỗi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT