Vương Tiểu Nha cũng có chút bất mãn với việc này, mặc dù sau đó mẹ chồng cũng đã mua cho họ một căn hộ bốn phòng ngủ một phòng khách ở huyện, nhưng giá nhà ở huyện sao so được với tỉnh chứ.
Khinh thường hai vợ chồng họ đúng không? Hai vợ chồng họ không có học vấn, cả đời này không thể sống ở tỉnh, nhưng con cái họ sau này thì sao?
Còn nói là bốn phòng ngủ một phòng khách. Mua to như vậy làm gì, chẳng lẽ sau này mẹ chồng muốn sống cùng họ sao? Mơ đi.
Vương Tiểu Nha nghĩ đến chuyện này liền cảm thấy như nuốt phải một con ruồi, không thể nuốt xuống cũng không thể nhổ ra*. Rõ ràng, cô ta không tính cả ngôi biệt thự nhỏ ba tầng trong thôn do Dương Thúy Phân xây cho hai vợ chồng họ ở trong đó.
* Dùng để miêu tả cảm giác khó chịu, bực bội, lúng túng hoặc khó xử trong một tình huống mà bạn không biết nên giải quyết như thế nào.
Rất nhanh, mấy người họ đã đến nhà máy sản xuất dụng cụ nhà bếp, bảo vệ Tiểu Giáp thấy là vợ của Kim Trụ, do dự một chút rồi cho họ vào. Kim Trụ gọi ông chủ là chú, vợ cậu ấy đương nhiên cũng là cháu dâu của ông chủ, không thể cản lại phải không?
Lúc này, một người bảo vệ khác là Tiểu Ất đi vệ sinh về, anh ấy nhìn thấy bóng dáng của cả nhóm người ở cách đó không xa và hỏi: “Họ là ai, sao anh lại cho họ vào. Có hẹn trước không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT