Đừng tưởng gạo nấu thành cơm thì nhà họ Vương họ sẽ không còn cách nào. Cùng lắm thì họ đưa con gái về nhà. Với nhan sắc của con gái họ thì gả cho ai chẳng được.
Bố mẹ nhà họ Vương nói với vẻ tức muốn hộc máu.
"Gì cơ, họ dám sa thải em trai sao, chuyện khi nào vậy ạ?" Vương Tiểu Nha nghe xong lời lên án của bố mẹ, không khỏi trợn to hai mắt. Mấy ngày nay Kim Trụ bị cảm nên xin nghỉ không đi làm được nên cô ta không biết chuyện này.
Mẹ Vương Tiểu Nha nhìn dáng vẻ tay chân luống cuống của con gái, mỉa mai châm chọc rằng: “Người ta ỷ vào chuyện gạo đã nấu thành cơm, có gì mà không dám.”
"Được rồi, bà bớt nói vài câu đi. Nha à, hay là con đi hỏi mẹ chồng con chuyện này được không? Em trai con đang làm việc ở Ngũ Cốc Phong Đăng rất tốt, tại sao nói sa thải là sa thải chứ?" Bố Vương châm chước rồi nói.
Mặc dù ông ta quen thói nghiện rượu và chơi bời lêu lổng, nhưng là người khác có đầu óc, nghĩ rằng có lẽ có hiểu lầm gì đó trong chuyện này. Dù người phụ nữ Dương Thúy Phân kia là người vừa ngang ngược vừa độc tài, kiêu căng và ngạo mạn, nhưng lại không giống loại người ty tiện bỉ ổi thích lật lọng.
Có khi nào con gái đã vô tình đắc tội với mẹ chồng nó không? Đừng nhìn bề ngoài giống như con trai họ bị ông chủ họ Tần của Ngũ Cốc Phong Đăng kia sa thải. Nhưng ai mà không biết mối quan hệ giữa vợ cậu ta là Cố Kiều Kiều và Dương Thúy Phân còn thân hơn cả mẹ ruột chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play