Không biết điều.
Trong xưởng sản xuất rộng rãi và sáng sủa của Ngũ Cốc Phong Đăng, các công nhân đang bận rộn làm việc với khí thế ngất trời. Khác với lúc trước là, các công nhân vừa nhìn vào công việc trong tay, vừa lén nhìn về phía khác.
Can đảm thật đấy, dám làm loạn ở xưởng sản xuất của họ. Biết xưởng sản xuất quan trọng với một nhà máy như thế nào không? Vùng đất quân sự, không được mời thì không được vào.
Ở góc Tây Nam của xưởng sản xuất, Kim Trụ đau đầu ngồi xổm xuống đất, kiên nhẫn khuyên nhủ: “Bố vợ, mẹ vợ, hai người về trước đi, con đang đi làm. Có chuyện gì thì chúng ta về nhà nói.”
Chuyện có lớn gì đâu mà cứ nhất quyết phải làm ầm ĩ ở đây, không chỉ khiến các đồng nghiệp cười chê, mà lát nữa cậu ấy phải giải thích với chú Đông Viễn thế nào chứ.
"Không được, Kim Trụ, hôm nay con phải cho mẹ và bố vợ con một lời giải thích về chuyện Tiểu Soái bị sa thải. Lúc trước khi con đến nhà ba mẹ cầu hôn thì nói hay lắm, sẽ coi Tiểu Soái như em trai ruột của mình. Con đối xử với em trai ruột mình thế này sao? Nó mới làm được một năm, không phạm lỗi gì, tại sao lại đuổi việc nó?" Bà Vương vừa ngoáy mũi, vừa nghểnh cổ tức giận bất bình chỉ trích.
"Vài ngày trước con bị cảm nặng nên xin nghỉ không đến làm việc, hôm nay con mới biết chuyện này." Kim Trụ bất đắc dĩ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT